VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 295

- Cảm ơn, cho tôi nói chuyện với ông ấy.
- Bác sĩ Delaware đấy à?
- Chào ông Chip, có chuyện gì vậy?
- Không có gì cả - nhờ trời không có gì liên quan tới bệnh tật. Không biết
tôi gọi có quá muộn không?
- Không, không sao.
- Cindy vừa gọi cho tôi nói với bác sĩ sẽ đến nhà vào chiều mai. Tôi gọi
điện để hỏi xem bác sĩ có muốn tôi ở nhà ngày mai không?
- Có ông ở nhà thì còn gì bằng nữa.
- Hừm.
- Có vấn đề gì không?
- Tôi e là có đấy. Tôi có giờ lên lớp lúc một rưỡi, sau đó hẹn gặp một số
bạn học. Không có gì đặc biệt cả, chỉ là chuyện thường ngày ở trường thôi
nhưng tôi không thể vắng được.
- Không sao. Tôi sẽ gặp ông lần sau cũng được.
- Tuyệt quá - nếu có chuyện gì bác sĩ cứ gọi điện cho tôi. Tôi đã cho bác sĩ
số ở trường rồi phải không?
- Tôi có rồi.
- Vậy thì được rồi. Tôi chỉ muốn nói thế thôi.
Tôi gác máy, hơi phiền lòng vì cuộc gọi từ ông ta nhưng cũng không hiểu
tại sao. Robin gọi từ trong phòng tắm và tôi đi vào. Dưới ánh sáng mờ mờ,
nàng đắm mình trong xà phòng, đầu gác lên thành bồn tắm.
Một vài hạt bọt xà phòng lấm tấm trên mái tóc dài mượt. Cặp mắt vẫn hờ
khép ngay cả khi tôi bước vào.
Vừa đưa tay che ngực, nàng vừa làm bộ:
- Sợ quá... sợ quá, không phải tên giết người Norman Bates đấy chứ?
- Tên giết người Norman Bates thích tắm vòi hoa sen cơ.
- Thế thì chắc là em trai của tên giết người đó rồi.
- Đây là anh trai muốn tắm của hắn - tên tôi là Merman.
Nàng cười thích thú. Tôi cũng nằm vào bồn tắm nhắm mắt lại. Robin gác
chân lên chân tôi. Trầm mình trong nước ấm, tôi thấy người ấm áp trở lại
và đưa chân mát xa chân Robin nhưng trong đầu vẫn nghĩ về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.