VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 350

- Đây là ở cảng Oxnard à?
- Ở đảo. Những ngày nghỉ dì cháu tôi thường đến đó ăn trưa.
Chị ta lại nhìn dồng hồ và nói tiếp:
- Cassie vẫn đang ngủ. Con bé cũng vừa mới chợp mắt.
Tôi mỉm cười:
- Con bé lấy lại được thói quen hằng ngày khá nhanh đấy nhỉ. Vậy thì tốt
rồi.
- Nó ngoan lắm... Tôi nghĩ nó sẽ sớm tỉnh dậy thôi.
Cindy có vẻ lúng túng.
- Tôi lấy cho bác sĩ chút gì uống nhé. Có trà đá trong tủ lạnh.
- Cảm ơn chị.
Tôi theo chị ta đi qua gian phòng khách rộng có kê giá sách, trường kỷ và
mấy chiếc ghế dài còn mới. Trên giá xếp đầy những cuốn sách bìa cứng.
Trông cách trang hoàng phòng khách có vẻ rất đàn ông.
Có phải đó là sự thống trị của Chip trong gia đình? Hay chị ta không thèm
quan tâm đến phòng khách mà chỉ chú tâm vào bản thân mình thôi. Tôi vẫn
lặng lẽ đi theo Cindy quan sát từng động tác và những bước đi dài của chị
ta.
Phòng ăn được dán giấy màu nâu có lối dẫn thẳng sang nhà bếp lát gạch
trắng và ốp gỗ sồi. Đồ đạc trong bếp đều mạ crôm bóng loáng. Phía trên
bồn rửa có một cửa sổ nhỏ và một cửa khác lớn hơn thông qua sân sau
được rào bằng sắt, trong sân mọc đầy cỏ. Tôi cố gắng nhìn xem còn gì
trong sân không nhưng không thể.
- Bác sĩ ngồi đi - Cindy mời tôi.
Chị ta ngồi đối diện với tôi và đẩy cho tôi một ly trà đá lớn.
Cindy lấy một miếng giẻ lau mặt bàn, cố tránh ánh mắt của tôi. Tôi hớp
một ngụm trà nhỏ và chờ đợi.
Một lúc sau chị ta lau xong, giặt miếng giẻ, vắt khô và cầm trên tay như thể
không biết làm gì với nó.
Tôi giả vờ lơ đãng nhìn ra phía núi và nói bâng quơ:
- Hôm nay trời thật đẹp.
Chị ta gật đầu và nhìn xuống, lấy một miếng giấy nhỏ trong cuộn giấy đặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.