VỤ GIẾT NGƯỜI TRÊN SÂN GOLF - Trang 217

- Vị tất anh ở lại đây. Tôi sẽ rất bận không có thì giờ để chú ý đến anh, còn
cô gái thì tôi giao cho công việc hộ lý.

Tôi đi khỏi, cố giữ phẩm giá của mình. Thực hiện xong công việc được
trao, tôi về khách sạn. Mọi sự việc xảy ra tôi không thể nào tưởng tượng
được. Các sự kiện của đêm hôm đó tôi thấy như chuyện hoang đường,
không thể xảy ra được. Không ai muốn trả lời các câu hỏi của tôi. Tức giận,
tôi lăn ra giường và ngủ một giấc của người mệt lả và rối trí.

Khi thức dậy, tôi thấy ánh mặt trời chiếu vào cửa sổ để ngỏ, còn Poirot nền
nếp và tươi cười đang ngồi trên giường tôi.
- Cuối cùng anh đã thức dậy. Nhưng mà anh là kẻ ngủ nhiều đến kinh
người, Hastings ạ. Anh có biết bây giờ gần 11 giờ rồi không?
Tôi rên rỉ và đặt tay lên trán.
- Có lẽ tôi nằm mơ - tôi nói - Đúng, thực là tôi nằm mơ thấy chúng ta tìm
được trong phòng bà Renauld xác của Marthe Daubreuil và ả hình như đã
giết ông Renauld.
- Chuyện đó không phải nằm mơ đâu. Đó là sự thật hoàn toàn.
- Nhưng bởi vì Bella Duveen đã giết ông Renauld kia mà.
- Ồ không, Hasting ạ, cô ấy không giết đâu! Bella nói vậy - nhưng, nhưng
là để cứu người mà cô ấy yêu khỏi bị chết chém.
- Thật thế sao?
- Anh hãy nhớ lại lời kể của Jack Renauld. Họ cùng một lúc đến gần nơi
xảy ra tội ác và mỗi người đều tưởng lầm người kia là kẻ giết người. Cô gái
kinh ngạc nhìn chàng trai và thốt lên một tiếng rồi chạy vụt đi. Nhưng khi
cô ấy nghe nói anh chàng bị kết tội giết người thì, cô gái không chịu đựng
được điều đó và quyết định cứu anh chàng khỏi cái chết chắc mười mươi
bằng cách hy sinh thân mình.

Poirot thả người trên lưng ghế và theo thói quen bẻ ngón tay.
- Dường như mọi chuyện đều đã sáng tỏ, nhưng trong lòng tôi vẫn chưa
thật thỏa mãn - Poirot thở dài thườn thượt và tiếp tục nói - Tôi vẫn nghi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.