VỤ GIẾT NGƯỜI TRÊN SÂN GOLF - Trang 74

- Tất nhiên.
Tôi rất lấy làm ngạc nhiên và thú vị, vì dưới con mắt của Marchaud, ít ra
tôi cũng là một người có tầm cỡ như Poirot.
Cô gái đợi tôi. Cô ta kêu lên vì phấn khởi khi thấy tay tôi cầm chiếc chìa
khóa.
- Thế là dù sao ông cũng kiếm được chìa khóa?
- Chứ còn sao nữa - tôi trả lời bình thản - Dù sao cô cũng hiểu cho rằng tôi
làm việc này là trái với quy chế.
- Ông thật là một người khả ái, và tôi sẽ không quên chuyện này. Ta đi thôi.
Ở trong nhà không có ai trông thấy tôi chứ?
- Xin đợi một phút - tôi nói và giữ cô gái lại - Tôi sẽ không cản trở cô nếu
như cô thật sự muốn vào đó. Nhưng liệu việc này có cần thiết không? Cô
đã nhìn thấy nơi giết người, vườn hoa, lâu đài, và nghe mọi chi tiết của vụ
án. Phải chăng như thế chưa đủ đối với cô sao? Nhìn người chết sẽ rất kinh
khủng và cô có biết là rất khó chịu không?
Cô ta nhìn tôi một lát với vẻ mặt tôi không thể nào hiểu được. Sau đó bật
cười khanh khách.
- Tôi cần những sự khủng khiếp - cô gái tuyên bố - Ta đi thôi.
Chúng tôi lặng lẽ tiếng đến cửa nhà kho. Tôi mở khóa và chúng tôi đi vào
trong kho. Tôi đến gần xác nạn nhân và khẽ kéo tấm vải phủ như hôm qua
Bex đã làm. Một tiếng kêu ngắn, cố nén lại, buột khỏi miệng cô gái. Tôi
quay lại và nhìn thấy sự khủng khiếp trên mặt cô ta, tất cả tâm trạng nhí
nhảnh, đôn hậu, lập tức biến mất.
Cô ta không nghe theo lời khuyên của tôi và bây giờ thì bị trừng phạt.
Nhưng tôi cảm thấy không thương xót. Hãy để cho cô ấy thấm thía sự
khủng khiếp mà cô ta rất muốn biết này. Tôi thận trọng lật xác chết nằm úp
mặt xuống đất.
- Hãy nhìn xem đây! - tôi giải thích - Ông ta bị giết bằng một nhát dao đâm
vào lưng.
Cô gái cất tiếng nói rất khẽ:
- Ông ta bị giết bằng gì?
Tôi hất đầu về phía chiếc bình thủy tinh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.