VU QUY - Trang 83

Sục dậy, Thẻo hiểu tụi nó là những ai. Giắt vội con dao bầu, Thẻo theo

Sư xuống chân nhà chòi, hỏi:

- Chuyện chi dzậy thầy?
- Còn chuyện chi nữa, không phải mày rút dao tính giết người à?
- Nhưng con đã giết ai đâu! - Thẻo đáp, giọng chừng tiếc rẻ.
Sư không nói gì, đi trước, miệng lầm bầm, hình như là niệm Phật. Mỗi

lần đến những ngã rẽ, Sư dừng chân, lắng tai. Nghe ngóng không thấy động
tịnh, Sư lại tiếp tục bước nhanh. Lẽo đẽo theo chân Sư, chặp sau Thẻo nhận
ra đường đi về phía Cửa Lớn, nơi có mồ chôn hàng trăm người xóm Mũi bị
chết bom trong đó có mẹ nó. Sư vạch cỏ, mắt đăm đăm nhìn quanh để xác
định, một lát thì đến trước hai thân cây chụm vào nhau, dưới là một cái hốc.
Sư xuống, tay vẫy ra sau, chân lội trên vũng nước men phía trái, cứ thế
chừng trăm thước. Đợi Thẻo đến gần, Sư chỉ tay:

- Đây, xưa tụi tao nhận xuồng giấu giặc...
Sư xăn quần, xăn áo, biểu:
- Lội xuống kéo xuồng lên coi!
Thẻo y lời. Mò mẫm một lát, Thẻo víu được một mảng gỗ, hô lên rồi kéo

ngược vào chỗ nước nông. Chiếc xuồng hiện ra, nguyên vẹn, chưa mục. Lật
lại, xuồng nổi, hai mái chèo buộc dọc mạn xuồng vẫn đó. Mỉm cười, vẻ hài
lòng, Sư thở phào chỉ tay ra biển, giọng trở lại hiền hòa:

- Bơi xuồng ra cù lao nhỏ, ở đó khi nào ổn thì tao cho gọi mày về. Chớ

loạng quạng, héo lánh tụi nó bắt được thì mệt... Ăn, đâm cá. Còn uống thì
tao biết có nước ngọt ở mấy cái cù lao lớn, nghe chưa!

36
Biết phải đối phó với công an xóm Mũi, Sư không đi khất thực ngay,

thẳng lên bến xe, dáo dác tìm một anh xe ôm. Anh nầy biết Sư, và khi Sư
dặn dò lên huyện nhắn Năm Đởm về gặp Sư gấp thì anh ta gật, rồ Honda
chạy. Ngay lúc đó, công an ập tới.Một anh ra dáng chỉ huy, quát:

- Thằng Thẻo ở đâu?
- Tui không biết!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.