VUA HÀM NGHI - Trang 8

CÁI OAI TÀN CỦA VUA TỰ-ĐỨC

1882-1883 – Về hai năm cuối đời Tự-Đức, lá cờ của

triều Nguyễn ủ rũ, vì đã trải qua mấy phen thất-bại ở chiến

trường.

Lốt chân người Pháp dẫm lên gần khắp cõi Đông-dương.

Bức đồ Việt-nam thoạt tiên bị cắt đứt ba tỉnh Biên-hòa, Gia-

định, Định-tường (5 tháng Sáu 1862). Ngày 25 tháng Sáu

1867, Nam-triều mất nốt ba tỉnh Vĩnh-long, Châu-đốc và Hà-

tiên. Thế là trọn xứ Nam-kỳ đã về tay người Pháp mà chỉ còn

giữ lại có hai trăm mẫu ở hai xã Linh-chung và Tân-mỹ thuộc

tỉnh Biên-hòa, làm của hương hỏa để tế họ Đỗ và họ Phạm là

họ Từ-Dụ Thái-hậu, mẹ vua Tự-Đức.

1

Trung và Bắc-kỳ tuy vẫn còn là của nhà Nguyễn, nhưng

theo điều thứ ba, hiệp ước ngày 15 tháng Ba 1874 « vua An-

nam không được phép ký thương-ước với bất cứ một nước

nào mà không hợp với thương-ước Pháp-Nam và mỗi lần

giao-thiệp với một ngoại-quốc phải trình trước đại-biểu

Chánh-phủ Pháp ».

Nước Nam dồn lại chỉ còn có hai xứ là Trung, Bắc-kỳ. Hai

xứ ấy lại cũng không được độc-lập hoàn-toàn. Vì ngoại giao

của nó đã phải đi theo đuôi ngoại giao nước Pháp.

Trong một nước tạm yên : Những trận đánh ở Bắc-kỳ

thoắt đổi làm cuộc giao-thiệp hòa-bình. Nhưng vua Tự-Đức

không chịu nổi cái mầm bảo-hộ của người Âu, nên quay về

lối ngoại-giao cổ của nước Nam. Ngày 25 tháng Chạp 1880,

Nam-triều đệ các đồ tiến cống sang nhà Thanh và gây mối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.