VUA LÊ CHIÊU THỐNG - BÁNH XE KHỨ QUỐC - Trang 187

(chữ Hán:

廣州灣; tiếng Pháp: Kouang-

Tchéou-Wan hay Kouang-Tchéou-Ouan) là
một vùng đất ở miền nam Trung Hoa, ven bờ
đông bán đảo Lôi Châu, thuộc tỉnh Quảng
Đông. Khu vực này từ năm 1898 là nhượng
địa tô giới của Pháp ký với nhà Thanh hạn kỳ
99 năm nhưng đến năm 1946 thì đã hoàn lại
Chính phủ Trung Hoa. Nay vùng đất này thuộc
Trạm Giang, tỉnh Quảng Đông. (BT) Tương
truyền người bị hổ ăn thịt, cái hồn vẫn phải
theo đuổi hổ, rình mò run rủi làm sao, có
người khác cho hổ ăn, bấy giờ mình mới
được siêu thoát. Đến lượt hồn sau cũng thế.
Người ta gọi cái hồn đi bắt mồi cho hổ như
thế là trành. Nhân đấy thành ra danh từ chỉ tỏ
như kẻ làm mật thám cho quân thù để hại
đồng loại. Kết án vắng mặt. (BT) Hay còn gọi
là vả là đại từ chỉ người đàn ông mình coi
thường. (BT) Cơ quan mật thám của Pháp,
thời thực dân. (BT) Đày người có tội đi xa.
(BT) Tứ hung: Nhất Đạc, nhì Ke, tam Ma, tứ
Bích tức là Darles, Ec kert, Delamarre, và
Bride, bốn vị công sứ bạo ngược xứ Bắc. Bà
con ta gọi là tứ hung và xếp thành một câu ca
dao. Tức làu thông, thuộc làu. Ở đây ý của tác
giả là thông thạo tiếng Việt. (Bt) Việc vất vả
mà người tù phải làm dưới sự kiểm soát của
lính, thời thực dân. Kính yêu, cảm mến. (BT)
(Từ cũ) điện báo, đánh điện. (BT) Năm 1913,
khâm sứ Huế là Mahet tự tiện đào mả vua Tự
Đức, vì nghe nói mả vua chôn theo rất nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.