VÙNG BIỂN LẶNG - Trang 15

Bích Ty từ trong nhà chạy ra:
- Chị Vy ơi, mẹ đi mô mà lâu về rứa ?
Em bực tức đến ngồi trên bực cửa:
- Tao mới đi học về mà, ai biết mẹ đi mô.
Thấy mặt Bích Ty xịu xuống, em an ủi :
- Đi ngủ đi Ty, chút nữa mẹ về.
Bích Ty đến bên em thỏ thẻ :
- Chị Vy ơi, khi sáng em viết chữ đẹp được cô giáo thưởng năm cây kẹo đó.
Em vuốt tóc nó :
- Rứa hả ? Bích Ty của chị giỏi ghê. Để rồi chị sẽ thưởng cho em nữa nghe.
Em ưa chi ?
Bích Ty ngoan ngoãn ngồi xuống bên em :
- Chị Vy ơi, mai mốt chị mua cho em hộp viết chì màu nghe.
Em ôm đầu Bích Ty vào ngực :
- Ừ, ừ, Bích Ty thiệt giỏi.
Gió chiều thoảng nhẹ, ngôi vườn im bóng, phơ phất tấm màn xanh treo trên
cửa sổ. Bích Ty đã lim dim ngủ trong vòng tay em. Bà nội dọn cơm lên bàn
:
- Ăn ba hột với mệ rồi đi ngủ con. Chắc mẹ mi không về rồi đó.
Em vào giường nằm cho đỡ nhức đầu. Bích Ty và Cu Quang đã ngủ say
bên cạnh em. Em định thức đợi mẹ về, nhưng hai mí mắt nặng trĩu, em ngủ
quên lúc nào không hay. Khi em chợt tỉnh, đồng hồ trên tường gõ bốn
tiếng. Em nghe bà nội nói chuyện với mẹ ở nhà ngoài :
- Bích Ty chờ con khóc rề rề, mãi đến khi con Vy đi học về dỗ nó mới chịu
ngủ.
Tiếng mẹ nói nhỏ :
- Hồi sáng đi thăm mấy người bạn thân dạo học cùng lớp con. Họ đi Sài
Gòn lập nghiệp một thời gian chừ về lại Huế. Có anh Huy nói con mới biết
đó chớ. Trưa định về, thì họ níu lại ăn cơm...
Em chợt nghe buồn, thật buồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.