VÙNG BIỂN LẶNG - Trang 24

Huy thì người khác, chẳng lẽ cứ ở mãi rứa mà thờ chồng nuôi con răng,
quan niệm đó lỗi thời rồi. Tính bác dễ lắm, tùy nó muốn sao thì muốn,
đừng quên ba đứa con là được. Vả lại, bác cũng thấy ông Huy là người tử
tế.
Dì Nguyệt kéo Bích Ty vào lòng:
- Dạ, anh Huy ngày xưa là bạn thân của anh Cả cháu, anh ấy rất đàng
hoàng.
Chiếc xích lô nặng nề đi vòng ra sân sau. Mẹ xách một giỏ đồ ăn thật lớn
bước vào:
- Nguyệt mới sang đó à ?
Dì Nguyệt đỡ chiếc giỏ trên tay chị:
- Chị mua chi mà nhiều rứa ? Trưa ni đãi khách hả ?
Mẹ nói nhỏ:
- Anh Huy chớ khách khứa chi. Em ở lại ăn cơm luôn nghe.
Bà nội sắp đồ ăn ra rổ:
- Dì Nguyệt qua báo tin thi đậu đó.
Mẹ ngó dì:
- Có bằng rồi hả em ? Mừng ghê hỉ. Rứa cô Thu Hằng có đậu không ?
- Tụi em chơi thân ba đứa mà đậu có hai. Con Bích Liên rớt rồi chị.
- Rứa à ! Tội chưa.
Bích Ty sà vào lòng mẹ:
- Mẹ Ơi, mẹ có mua chi cho Ty không ?
- Có
Mẹ mở ví lấy ra gói chocolate.
- Chocolate đây con, anh Quang về nhớ bẻ cho anh một miếng nghe.
Mẹ vào phòng thay áo ngắn. Dì Nguyệt bảo em:
- Con Nữ mô rồi ? Răng không ra giúp mẹ và nội một tay.
- Nó về làng rồi dì. Mạ nó mới nhắn lên, nghe nói ba nó đau nặng.
Dì Nguyệt hỏi:
- Trưa ni bác Huy ăn cơm hả ?
Em lẩm bẩm:
- Ngày mô lại chẳng ăn, một tuần bốn năm lần, không biết dị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.