VŨNG LẦY - Trang 41

có thể giết chết một con ngựa.
- Vì nghĩ rằng đó là một vụ án mạng nên anh sợ và đã phi tang mọi chứng
cớ cũng như cái xác.
- Gần đúng như thế - Harry nói nho nhỏ.
- Anh giỏi lắm. Vậy thì, tại sao anh lại gọi tôi?
- Tôi thấy để cho kẻ giết Ruột Ngựa ung dung thoát thân là điều không nên.
Dẫu sao, Ruột Ngựa không phải là người xấu…
- Thì ra ngoài cái củ, anh còn có trái tim à?
- Ồ đó là do trời sinh chứ tôi đâu muốn.
- Thôi, anh hãy nghỉ ngơi với mấy con ghệ của anh đi. Anh đã để con tim
làm việc hơi nhiều rồi đấy.
- Này luật sư, tôi nghĩ ông có thể…
- Dẫu anh có nghĩ thế nào chăng nữa thì cả hai chúng ta chẳng thể giúp gì
cho Ruột Ngựa. Câu chuyện của anh sẽ không làm cảnh sát địa phương
quan tâm, dẫu anh có kể lể với họ. Vậy thì hãy quên đi, trừ khi anh có thể
chỉ rõ thủ phạm. Anh biết ai là thủ phạm chứ?
- Không, ông ạ. Ruột Ngựa tuy không dễ mến, nhưng sao lại giết hắn chứ?
Dẫu sao thì hắn chỉ biết phê suốt ngày chứ có biết làm hại ai.
- Thôi nhé, Harry. Chào nhé.
- Được. Tuỳ ông. Nhưng nếu tôi phát hiện…
- Thì báo ngay cho tôi nhé, Harry.
- Thế à?
- Nhắn với Jam Jam rằng tôi sẽ không quên nàng.
- Đồng ý. Nhưng tôi nghĩ Jam Jam sẽ không tin ông đâu.
- Cám ơn Harry. Như tôi đã nói với anh…
- Thì ông bảo rằng tôi là người có tâm chứ gì?
- Không, anh là một tên quấy rầy.
Tôi gác máy.
Một giờ đồng hồ sau, tôi duỗi người, ra khỏi giường và rót thêm một ly
rượu.
Khi gần cạn ly, tôi nghe có tiếng động cửa. Tiếng động cuống cuồng. Tôi
đặt cái ly xuống và bước đến mở cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.