cuốc, thuổng, gậy gộc. "Đả đảo phát xít Nhật"; "Ủng hộ mặt trận Việt
Minh"; "Việt Nam độc lập muôn năm"... Tiếng hô, tiếng thét của đoàn
người áo rách cùng những thứ vũ khí thô sơ họ đang lăm lăm trong tay có
sức mạnh ghê gớm! Mây trên đầu như vỡ bung ra. Mặt trời bỗng lách mây,
xoà những tia nắng thu vàng rực chiếu lấp loá xuống đoàn biểu tình. Những
lá cờ được gió, bay phần phật. Đoàn biểu tình đi đến đâu, dân từ các làng
hai bên đường ào theo, nhập thành dòng, đông như trẩy hội. Kệ quần đùi,
áo cộc mong manh, Lân ùa theo dòng người.
Mãi sau này, anh mới biết mình đã tham gia đoàn quân khởi nghĩa kéo ra từ
làng Dôi, do thầy giáo Tuệ dẫn đầu đi giành chính quyền tại huyện Gia
Lộc. Khí thế tưng bừng của ngày khởi nghĩa khiến Lân quên đi tất cả, chỉ
còn niềm vui khi tìm thấy con đường mới cho mình - con đường sẽ đem lại
cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho gia đình và bao người cùng khổ như Lân.
Đoàn biểu tình hừng hực tiến vào cổng huyện. Cả huyện đường vắng tanh.
Huyện Kiểm đã bỏ trốn mất tăm. Loanh quanh trong sân chỉ còn mấy tên
lính lệ, mắt dáo dác, run như dẻ cùi gặp bão. Vừa thấy đoàn người hùng
dũng tiến vào, họ đã vội vàng giao vũ khí, đầu hàng.
Chính quyền về tay nhân dân! Tiếng cười, tiếng hát, tiếng hô khẩu hiệu
vang trời. Nhiều người, cười mà nước mắt chảy. Họ khóc vì mừng vui, vì từ
nay thực sự đổi đời, vì những khổ đau họ đã đè lên vai họ bao năm, nay lùi
vào dĩ vãng... Và còn vô vàn lí do chính đáng khiến họ cười mà nước mắt
vẫn tuôn.
Nắng tháng tám khiến gương mặt người thêm rạng rỡ. Cái nắng vàng lịm
của da bưởi vào thu xua đi không khí hoang lạnh bao ngày. Cả huyện Gia
Lộc mênh mông và cái Bung nhỏ bé, thân thuộc của Lân.
Sau buổi sáng nhập vào đoàn người biểu tình giành chính quyền ở huyện,
Lân cuốn mình vào dòng chảy hừng hực của biển cách mạng. Trong đoàn
biểu tình dự mít tinh mừng ngày Quốc khánh 2.9 tại vườn hoa Bảo Đại
(trước cửa nhà Bưu điện tỉnh), mít tinh chào mừng ra mắt Uỷ ban hành
chính lâm thời của tỉnh Hải Dương, mọi người đều thấy Lân hăng hái tham
gia, hoà mình vào dòng thác cách mạng.