VÙNG MẮT BÃO - Trang 111

Nguyễn Đình Vinh & Thương Huyền

Vùng mắt bão

CHƯƠNG IX

Súng đì đoàng chát chúa nổ bên làng Giỗ. Chắc bọn lính sắp đi càn. Mấy
ngày nay, nó càn các thôn quanh bốt liên tục. Mật báo từ trên về, đang có
chỉ điểm trong hàng ngũ ta. Đối tượng đã xác định được, nhưng những gì
tên chỉ điểm biết, dù ta đã kịp thay đổi, địch vẫn nghi ngờ.

Bà giáo Thuận tất tả chạy về. Vừa rẽ vào con ngõ nhỏ, bà gặp Lân áo gụ
vắt vai đang vội vã lao ra:
- Tây bốt Giỗ đang càn về Đức Đại, con không xuống hầm mau lại còn
định đi đâu?
- Con chạy sang bên kia lo chống càn với anh em.
- Không được, để yên hãy sang. Anh em bên ấy cũng xuống hầm cả rồi. U
vừa bên ấy chạy về đây. Mọi việc từ từ rồi tính, không làm ẩu được đâu.
Giờ biết nó chỉ ai, bắt ai mà còn nhởn nhơ trên này… Xuống hầm. Cứ
xuống đi đã, còn người còn mọi việc…

Miệng nói, tay bà giáo đẩy cậu con trai xuống hầm. Căn hầm được đào
ngay dưới bếp đun của nhà, thông ra bụi tre to đầu cổng. Bên cạnh là bờ
tường đắp đất cao ngang đầu người trồng rặt một loại xương rồng, chi chít
gai, nhọn hoắt như kim. Trồng xương rồng trên bức tường ngoài trước khi
làm bếp để đào hầm cũng là ý của bà giáo Thuận. Vô tình, kẻ nào muốn lẻn
vào cạnh căn bếp nhỏ để nghe ngóng, gai xương rồng đâm vào chỉ có nước
chờ nó mưng lên, chích mủ ra mới hy vọng lấy đầu gai được. Nhựa xương
rồng vốn rất độc. Trồng xương rồng làm hàng rào bảo vệ là hay nhất.

Cách cái bếp nhỏ nhà Lân mươi bước là cây cầu xếp bằng ba phiến đá
xanh, mỗi phiến to cỡ chiếc chiếu đơn kề nhau vắt ngang con ngõ nằm sát
bên đình Đức Phong. Mỗi lần đi càn, tên đội Gầy cùng tên xếp bốt chỉ đứng
trên cây cầu đá chỉ huy quân, không bao giờ chúng dám vào hẳn trong làng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.