VƯỢN CÁO - Trang 132

14. GIA ĐINH ĐẦM ẤM?!

Sáng hôm sau đến văn phòng, có tin nhắn gửi cho Glass trong máy trả lời
điện thoại tự động. Terri Taylor gọi đến từ biệt. Cha cô từ Des Moines đến
và cô sẽ theo ông về. Cô gái cười nhẹ nghe như lời xin lỗi: “Tôi về lại xứ
bảo hiểm đây.” Nghe trong máy, giọng cô vừa xa xôi, vừa vô cảm như thể
cô đã về miền đồng ruộng xanh rờn và nói vọng tới tận New York. Glass
ngạc nhiên thấy mình cảm động trước tấm lòng của cô; chắc phải thế nào
cô mới gọi cho ông chứ. Tuy nhiên suy nghĩ lại, ông đoán có lẽ ở New
York cô chẳng quen ai ngoài ông. Cuộc gọi từ biệt chỉ là cách làm vơi đi
cảm giác trống vắng.

Glass ngồi sau bàn giấy. Ông những mong Alison O’Keeffe gọi đến và
nhắn lại vài câu ngắn ngủi. Ông đã định gọi cho cô, thậm chí đã nhấc máy
lên nhưng lại thôi và trả máy về chỗ cũ. Ngay lúc ấy, chuông điện thoại kêu
riết róng. Như mọi khi, giọng ngạo đời của Cleaver vui vẻ, hoạt bát lạ
thường:

- Wilson Cleaver đây. Tình hình sao rồi, người anh em? Có tin gì mới
không hả thám tử tài ba? Đã bắt được thủ phạm ném đá giấu tay nhồi đạn
đồng vào mắt anh bạn tọc mạch Riley chưa?

- Chưa. Nhưng chắc tôi biết thủ phạm rồi.

Nghe câu ấy, Cleaver im thít. Gã thở phì phò vào ống nghe một lúc ra chiều
suy nghĩ, đoạn hỏi:

- Ông không định nói tên hắn à? (Im lặng khá lâu). Rõ là không rồi.

- Tôi muốn gặp cậu hỏi về Charles Varriker.

- Hây, tên ai nghe quen thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.