VƯỢN CÁO - Trang 82

9. “PHÒNG NHÌ”

Glass và người tình nằm lì trên giường suốt chiều. Đến tối, ông mặc độc
chiếc quần lót nửa nằm nửa ngồi trên đống gối êm. Alison đã ra bàn làm
việc, ngồi trên ghế đệm bọc nhung dày quay lưng lại phía ông. Cô hoàn
toàn không mặc gì. Ánh sáng từ màn hình máy tính xách tay hắt lên người
cô. Glass đang hút thuốc. Ông hạnh phúc, hay chí ít là thỏa mãn. Làm tình
lúc chiều xuống khiến ông có cảm giác buồn da diết. Ngoài kia trời đang
mưa. Ánh sáng trắng mờ hắt qua khung cửa sổ rộng lớn hơi nghiêng
nghiêng của căn hộ một tầng làm ông nhớ xứ Alien. Glass nhớ nhà nhất
mỗi khi trời mưa. Trong giây phút mơ màng, tiếng bàn phím máy tính lách
cách làm ông nhớ hai hàm răng giả của bà nội đã quy tiên từ lâu. Còn tấm
lưng trần của Alison giống lưng nghệ sĩ vĩ cầm Kiki de Montparnasse trong
tranh vẽ của họa sĩ Man Ray.

Bất ngờ Alison kêu trời:

- Trời ơi! Anh xem trang blog này chưa?

- Cái gì?

- Vì Chúa, blog là nhật ký mạng đó. Đừng giả vờ là anh không biết nhé.

Glass thích chọc giận người yêu:

- Có liên quan đến mạng internet không?

Cô quay sang lườm ông. Mưa trắng xóa bên ngoài hắt ánh sáng bàng bạc
qua cửa sổ, chiếu lên hai bầu nhũ hoa:

- Không am tường thế giới bên ngoài vốn thay đổi từng ngày, làm sao có
thời anh viết báo được chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.