VƯƠNG GIA NGỐC, TỈ TỈ ĐẾN ĐÂY - Trang 43

Thái hậu ủy khuất nhìn Huỳnh Hiểu như là muốn nói với nàng : “ Đấy

ngươi xem, ai gia thật đáng thương. Ai gia bị con trai mình cho ra rìa, địa
vị không bằng một đĩa bánh”. Huỳnh Hiểu ái ngại nhìn thái hậu, nàng cũng
sinh ra lòng đồng cảm với bà. Thật ra thì nàng cũng thế mà, bị tên ngốc kia
cho ăn bánh bơ từ nãy đến giờ. Nàng bước đến ngồi cạnh thái hậu, cầm lấy
tay bà an ủi :

- Thái hậu nương nương đừng buồn, tiểu Phong vẫn là ngây thơ như

vậy.

Thái hậu gật gật đầu, bà tựa vào vai nàng bắt đầu kể khổ :

- Phong nhi cứ như thường lệ một tháng vào thăm ta hai lần. Mà lần

nào nó cũng chỉ chăm chú ăn bánh, hoàn toàn coi ta là không khí. Ta thật
thương tâm nha. Hơn nữa, ăn xong là nó phủi mông quay về, không một
tiếng hỏi han đến thân già này. Ai gia thật là bất hạnh.

Mộ Dung Phong ngẩng mặt lên, thấy Huỳnh Hiểu và mẫu hậu hắn

đang thân mật ôm nhau, an ủi nhau, tự nhiên một cảm xúc không vui nảy
sinh trong lòng hắn. Hiểu Hiểu là của hắn, ai cho phép người khác ôm chứ
? Hắn vác cái bộ mặt xụ ra, buồn bực lôi Huỳnh Hiểu về phía mình, giận dữ
nói :

- Ai cho phép tỉ ra đó ngồi hả?- Hắn mạnh mẽ kéo nàng ngồi xuống

cạnh mình.- Chỗ của tỉ là ở đây biết chưa?

Huỳnh Hiểu không hiểu tại sao hắn lại có thái độ đó đối với nàng.

Không phải hắn đang mải ăn bánh sao? Tự nhiên lại để ý tới nàng làm chi?
Nàng ngước con mắt khó hiểu lên nhìn thái hậu đại nhân. Sắc mặt bà trông
rất khó coi, nói chính xác hơn là đang mếu máo. Oa, con trai bà nha, lại chỉ
chú ý đến nữ nhân kia cùng bánh ngọt, hoàn toàn quên mất sự tồn tại của
bà nha.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.