VƯƠNG GIA NGỐC, TỈ TỈ ĐẾN ĐÂY - Trang 87

Huỳnh Hiểu không đáp lại hắn, nàng lập tức hướng thức ăn trên bàn

giải quyết. Nàng đã nhịn đói cả ngày rồi, cái dạ dày đáng thương đang
không ngừng kêu gào đây này. Huỳnh Hiểu lấy một miếng bánh hồng hoa
đút cho Mộ Dung Phong :

- Tiểu Phong, mau ăn đi. Hôm nay cậu vất vả như thế, chắc là đói lắm.

Mộ Dung Phong ngoan ngoãn há miệng ăn. Hắn rót hai ly rượu nhỏ,

một ly cho hắn, ly còn lại cho nàng, dịu dàng nói :

- Hiểu Hiểu, phải uống rượu giao bôi.

Huỳnh Hiểu cầm lấy chiếc ly sứ tinh xảo vòng qua tay hắn cùng hắn

uống rượu. Khè …khè, eo ôi nàng uống phải cái gì kinh khủng thế này?
Huỳnh Hiểu cảm thấy một cỗ nóng rát truyền xuống cổ họng mình, trong
khoang miệng một mùi thơm nồng đậm đọng xuống. Nàng lắc đầu choáng
váng, gương mặt đỏ ửng lên, khóe mắt mang theo một mảng ươn ướt.

- Tiểu Phong, cái này thật khó uống nha. Ta uống nước sấu ngâm còn

ngon hơn nhiều.

Huỳnh Hiểu chu môi nói, xong nàng đứng dậy bước về giường. Ăn no

bụng rồi, giờ nàng phải đi ngủ thôi. Huỳnh Hiểu hoàn toàn quên mất hôm
nay là ngày thành thân của nàng và Mộ Dung Phong, giờ là thời khắc hai
người động phòng. Nàng cho là Mộ Dung Phong không hề biết mấy cái
chuyện gì gì đó đâu nên vẫn cứ an tâm leo lên giường. Mộ Dung Phong
nhanh chóng theo nàng bước lên giường, hắn lặng lẽ thoát y phục của hai
người, bàn tay to lớn vuốt ve thân hình mảnh mai của Huỳnh Hiểu. Huỳnh
Hiểu giật mình nhìn hắn, nàng ngượng đến chín người, lắp bắp nói :

- Cậu…cậu…định làm cái gì?

- Động phòng.- Mộ Dung Phong nói ngắn gọn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.