VƯƠNG GIA NGỐC, TỈ TỈ ĐẾN ĐÂY - Trang 97

Huỳnh Hiểu nghe vậy vội vàng kéo tay hắn hướng hồ nước mà tới.

Nàng đưa hắn một đèn hoa cũng hắn thả xuống nước. Bàn tay nàng chạm
vào làn nước mát, đột nhiên nàng nảy ra ý định nghịch ngợm một chút.
Huỳnh Hiểu hất mạnh một cái, một làn nước bắn lên làm ướt hết y phục
Mộ Dung Phong. Huỳnh Hiểu đứng dậy cười tinh nghịch rồi chạy vụt đi.
Mộ Dung Phong ngây người không hiểu gì nhưng cũng nhanh chóng sáng
tỏ. Hắn đuổi theo, rất nhanh đã tóm được kẻ gây chuyện xấu. Huỳnh Hiểu
le lưỡi một cái, hắn chạy thật nhanh nha, nàng còn chưa chuồn được bao xa
đã bị tóm rồi. Mộ Dung Phong nâng mặt nàng lên, tì trán vào trán nàng :

- Nàng đùa ta vui nhỉ?

Huỳnh Hiểu cười hì hì :

-Tiểu Phong à, chàng đi chơi với ta lâu như vậy chắc là rất nóng nha,

ta chỉ hất chút nước giúp chàng giải nhiệt thôi mà.

Mộ Dung Phong thấy bộ dáng làm sai lại còn chống chế không chịu

hối cải của nàng liền cốc đầu nàng hai cái. Hắn cũng không giận nàng, tiểu
Phong nhà chúng ta là người rất hiền lành nha.( Chỉ với Huỳnh Hiểu thôi à.
Nếu vào ông hoàng đế, chắc bị đá sưng mông rồi.)

Tùng tùng tùng...tùng tùng tùng...

Tiếng trống của đoàn rước đèn và đoàn múa kì lân vang lên thu hút sự

chú ý của mọi người. Huỳnh Hiểu hưng phấn nhảy lên:

- Tiểu Phong, có múa lân kìa. Thích thật đấy!

Nhưng mà khổ nỗi bạn Huỳnh Hiểu nhà chúng ta chân ngắn lại không

giỏi bon chen nên không cách nào nhìn thấy đoàn múa ở đằng trước. Nàng
nhắn nhó ca thán với Mộ Dung Phong:

- Ta không cách nào xem được. Aaaaa, thật tiếc à.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.