VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 159

Mạnh Dịch Vân nhẹ nhàng ôm lấy Hàn Nguyệt Nguyệt.

“A ~ Mạnh đại ca?”

Hàn Nguyệt Nguyệt không nghĩ tới Mạnh Dịch Vân sẽ ôm nàng, vốn

tưởng rằng sẽ bị người ta kẹp ở dưới nách chứ.

“Như vậy không chạm tới thắt lưng cô”

Trời tối, Hàn Nguyệt Nguyệt không thấy rõ mặt của Mạnh Dịch Vân,

chỉ mơ hồ thấy một chút đường nét.

“Ôm chắc, ngã xuống cũng không nên trách ta”

Bản thân Hàn Nguyệt Nguyệt còn đang đánh giá bỗng nghe được âm

thanh của Mạnh Dịch Vân, khẩn trương phục hồi tinh thần lại, vòng hai tay
lên ôm lấy cổ Mạnh Dịch Vân.

Gió thổi hơi lạnh, Hàn Nguyệt Nguyệt đành phải vùi đầu trong ngực

của hắn, để tránh gió thổi. Đây là lần thứ hai Hàn Nguyệt Nguyệt ôm Mạnh
Dịch Vân, hai tay của hắn rất có lực, Hàn Nguyệt Nguyệt cảm thấy cực kỳ
an toàn, ở đây rất lạnh nhưng cũng cực kỳ ấm áp, ơ, nàng đang suy nghĩ cái
gì thế? Hàn Nguyệt Nguyệt tự mắng chính mình một phen, mặc dù người ta
là mĩ nam, mình cũng nên rụt rè nha, nhanh như vậy đã bắt đầu háo sắc rồi.

Đầu Hàn Nguyệt Nguyệt ngọ nguậy trong lòng Mạnh Dịch Vân, cố

nhìn xem chung quanh, nói.

“Mạnh đại ca, chúng ta dừng lại ở phía trước Thiên phố”

Thiên phố buổi tối có rất ít người qua lại, mà lại rất gần đường cái.

Mạnh Dịch Vân đến một cái ngõ nhỏ rồi dừng lại, để Hàn Nguyệt

Nguyệt xuống. Hàn Nguyệt nguyệt đứng lên vuốt vuốt y phục, có phần
nhăn, xoay người lại vỗ vỗ Mạnh Dịch Vân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.