VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 270

Hàn Nguyệt Nguyệt chỉ cảm thấy chính mình bị một vật thể nặng đặt

ở trên người, thân thể bị ném trên mặt đất nhất thời khiến nàng không thở
nổi, hít thở sâu một hơi, Hàn Nguyệt Nguyệt mở to mắt, chỉ thấy mình đã ở
ngoài động, đè nặng trên người là Mạnh Dịch Vân, nhưng Mạnh Dịch Vân
sao lại không nhúc nhích?

“Mạnh đại ca? Mạnh đại ca tỉnh tỉnh a”

Kêu vài tiếng, cũng không thấy Mạnh Dịch Vân có phản ứng, Hàn

Nguyệt Nguyệt lập tức sử dụng khí lực toàn thân đẩy hắn ra, tự mình đứng
lên. Đưa tay đến trước mũi Mạnh Dịch Vân, còn hơi thở, Hàn Nguyệt
Nguyệt cũng bớt lo lắng.

“Đường Gia Bảo, ta sẽ không để yên cho ngươi đâu”

Hàn Nguyệt Nguyệt quay đầu nhìn bóng dáng Đường Gia Bảo đang

muốn chạy trốn, hắn vốn định tiếp tục nhìn xem hai người này có thể chết ở
trong động hay không, nhưng không ngờ tới, một khắc trước khi sơn động
nổ tung, hai người đã chạy ra kịp, thấy Hàn Nguyệt Nguyệt không chết,
trên người hắn đang bị trọng thương, tự nhiên không phải đối thủ của Hàn
Nguyệt Nguyệt, cho nên muốn thừa dịp Hàn Nguyệt Nguyệt không chú ý
mà chạy trốn.

“Nữ hiệp, tha mạng a. Nữ hiệp”

Hàn Nguyệt Nguyệt chắn trước mặt Đường Gia Bảo, muốn chạy trốn?

Không dễ như vậy. Đường Gia Bảo thấy đường đi bị ngăn trở, lập tức quỳ
xuống mặt đất cầu xin tha thứ.

“Đường Gia Bảo, rơi vào trong tay ta thì ngươi chết chắc rồi”

May mắn vừa rồi không bị Đường Gia Bảo lục soát người, trên người

còn giấu mấy viên thuốc, lấy ra một viên nhét vào miệng Đường Gia Bảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.