Hàn Nguyệt Nguyệt nói với Mạnh Dịch Vân, khó có thể gặp mặt, thật
muốn tâm sự thật lâu, Đông Phương Trí đúng là người bạn duy nhất của
nàng ở đời này.
Đơn độc tâm sự? Nàng không biết nam nữ hữu biệt sao? Hơn nữa còn
là buổi tối khuya, trong lòng Mạnh Dịch Vân bốc hỏa, nữ nhân này thật
không thể hiểu nổi, bất quá trên mặt vẫn không chút thay đổi.
“Nếu là bằng hữu của Nguyệt Nguyệt, vậy vào trong viện tán gẫu đi”
Không đợi hai người trả lời, Mạnh Dịch Vân liền nhấc chân bước vào
trong viện. Hàn Nguyệt Nguyệt xoay người nói với Đông Phương Trí:
“Chúng ta vào sân tán gẫu đi”
Đông Phương Trí gật gật đầu, lúc trước sau khi biết Hàn Nguyệt
Nguyệt là ông chủ của Thiên Hương lâu xong hắn liền biết nàng không tầm
thường, nhưng không ngờ nàng cùng Vân vương. Đông Phương Trí lắc
đầu, chuyện hôm nay, khả năng tất cả trên giang hồ đều biết Hàn Nguyệt
Nguyệt là nữ nhân của Mạnh Dịch Vân.
Vào trong viện, kêu Hiểu Tinh pha ấm trà, lần trước họ gặp mặt đến
nay đã là hơn hai tháng, Đông Phương Trí là con cả của Đông Phương gia
tộc, chắc sẽ muốn đại diện Đông Phương gia tộc tham gia đại hội võ lâm.
“Không nghĩ tới ở đây cũng có thể gặp Hàn cô nương”
Hắn cho rằng Hàn Nguyệt Nguyệt là thương nhân, với những chuyện
trong chốn võ lâm không có hứng thú, Hàn Nguyệt Nguyệt rót cho Đông
Phương Trí ly trà.
“Khó có được cơ hội nhìn thấy nhiều cao thủ tụ cùng một chỗ như
vậy, tất nhiên ta không thể bỏ qua"