VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 615

“Quấy rầy Minh Nhi cô nương đánh đàn rồi, bổn vương chỉ là muốn

hỏi thăm Minh Nhi cô nương có thấy thê tử ta ở đâu không?”, nghe thấy lời
Mạnh Dịch Vân, Hàn Nguyệt Nguyệt liếc mắt, coi như chàng có lương tâm.

“Vương gia đến đây chính là vì chuyện này sao?”, Thái Minh Nhi nhìn

Mạnh DịchVân.

Mạnh Dịch Vân gật đầu, “Kính xin Minh Nhi cô nương chỉ cho”, xế

chiều hôm nay Hàn Nguyệt Nguyệt đi ra ngoài, hắn cho là sẽ về liền, giờ
trời đã sắp tối rồi mà không thấy bóng người, trong lòng có chút lo lắng.

“Nếu như ta nói nàng đã đi rồi thì sao?”, Thái Minh Nhi nói, Mạnh

Dịch Vận không hiểu ý Thái Minh Nhi, Nguyệt Nguyệt đã đi đâu.

Thái Minh Nhi thấy Mạnh Dịch Vân không nói gì, đưa ngọc bội trong

tay đến trước mặt Mạnh Dịch Vân, nhìn chằm chằm Mạnh Dịch Vân, để có
thể thấy rõ sự biến đối vẻ mặt của hắn.

“Cô nương sao lại có mảnh ngọc bội này?”, không cầm lấy, thấy mảnh

ngọc bội này giống mảnh ngọc bội của mình như đúc, Mạnh Dịch Vân khó
hiểu hỏi, từ mấy năm trước hắn cũng không nhớ đã làm mất mảnh ngọc bội
này ở đâu, về sau vì nhiều nguyên nhân, lại có được một mảnh ngọc bội
giống như đúc mảnh cũ, chính là mảnh đang đeo trên người.

Thái Minh Nhi khẽ mỉm cười, “Vương gia thật là mau quên, chính

vương gia tự tay đưa cho Minh Nhi mảnh ngọc bội này mà, vương gia đã
quên sao? Cái đêm bốn năm trước ở Từ Châu?”, nàng vĩnh viễn cũng
không quên ngày đó, cùng những lời Mạnh Dịch Vân đã nói với nàng ngày
đó.

Mạnh Dịch Vân không nhớ, “Minh Nhi cô nương có thể nói rõ ràng

một chút được không?”, Từ Châu? Chính là cái đêm mình uống say kia
sao? Nhưng mà buổi sáng lúc tỉnh dậy hắn chẳng có ấn tượng gì về đêm đó
cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.