VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 644

Hàn Nguyệt Nguyệt đi tới trước cửa phòng Y Huyên thì dừng bước,

kể từ khi Hàn Nguyệt Nguyệt mang thai, Mạnh Dịch liền xem nàng như
thủy tinh mong manh dễ vỡ.

Y Huyên mở cửa ra, thì thấy, Mạnh Dịch Vân đang ôm Hàn Nguyệt

Nguyệt, còn Hàn Nguyệt Nguyệt thì cố sức giãy giụa muốn thoát ra. Y
Huyên lắc đầu một cái, “Nàng chỉ là mang thai, không phải bị gãy tay gãy
chân, động một chút là sảy thai, nàng đã dùng thuốc an thai của ta thì dù có
nhảy lên nóc nhà cũng là chuyện nhỏ, một đại nam nhân dài dòng như vậy
làm gì, mau thu dọn đồ đạc, lập tức lên đường”, Y Huyên nói xong thì đóng
cửa cái rầm.

Hàn Nguyệt Nguyệt len lén ngẩng đầu nhìn Mạnh Dịch Vân, nàng

không ngờ sư tỷ lại độc mồm như vậy, thấy Mạnh Dịch Vân đơ ra, Hàn
Nguyệt Nguyệt giật nhẹ cánh tay Mạnh Dịch Vân.

“Đi thôi, về phòng thu dọn đồ đạc”, thấy Hàn Nguyệt Nguyệt vẻ mặt

vô tội nhìn mình, Mạnh Dịch Vân bất đắc dĩ lắc đầu, thì ra tính khí cổ quái
của Hàn Nguyệt Nguyệt không phải là độc nhất vô nhị.

Trong xe ngựa, Hàn Nguyệt Nguyệt nằm dài thoải mái đầu gối trên

chân Mạnh Dịch Vân, Y Huyên tiếp tục cỡi Tiểu Bạch của nàng, một đại
mỹ nữ cới một một cọp trắng, nhìn thật oách a.

Vốn là từ trấn nhỏ này đến Tuyết Sơn chỉ cẩn bốn năm ngày là tới,

nhưng bị Mạnh Dịch Vân cố tình kéo dài, ba người đi mất nửa tháng mới
tới nơi.

Mạnh Dịch Vân bị nội thương, được Y Huyên cho uống mấy viên

thuốc xong, nội lực không chỉ khôi phục mà còn tăng lên một thành, Hàn
Nguyệt Nguyệt tự thẹn mình không bằng, mấy năm nay nàng lo kiếm tiền,
y thuật bị tụt hậu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.