VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 646

Hàn Nguyệt Nguyệt kéo tay Vân thúc đi ở phía sau Mạnh Dịch Vân

nghe được câu này, sửng sốt một chút, Y Phẩm Đường thấy Hàn Nguyệt
Nguyệt vào, lập tức nghiêm mặt lại.

Hàn Nguyệt Nguyệt thấy tình huống không ổn, lập tức cúi đầu, “Ta đi

nói cho bà vú con biết”, Vân thúc vốn đang rất vui mừng, nhìn thấy sắc mặt
Y Phẩm Đường lập tức chạy mất dép.

“Sư phụ, đồ nhi bất hiếu, khiến ngài lo lắng”, Hàn Nguyệt Nguyệt kéo

tay Mạnh Dịch Vân cùng quỳ xuống, Y Phẩm Đường thấy Mạnh Dịch Vân
cùng tới liền đoán được chín phần mười rồi.

“Còn biết đường trở về à?” vốn tưởng rằng nàng ham chơi, ra ngoài

chừng nửa năm đến một năm sẽ trở lại, ai ngờ đã bốn năm rồi.

Hàn Nguyệt Nguyệt cúi đầu, Mạnh Dịch Vân thấy thế, lập tức nói,

“Đáng lẽ đã trở về từ sớm rồi, chỉ là gặp nhiều chuyện làm trễ thời gian,
kính xin Cốc chủ tha lỗi”, Y Phẩm Đường cũng không thèm để ý đến Mạnh
DịchVân.

“Đường đường một vương gia mà lại quỳ trước mặt lão đây, thật làm

ta ngại quá, vương gia xin mau mau đứng lên đi”, không có cách trừng phạt
Mạnh Dịch Vân thì Y Phẩm Đường cũng không cho Mạnh Dịch Vân mặt
mũi đâu.

Bắt cóc đồ đệ của người ta, Mạnh Dịch Vân tự biết đuối lý, không

dám phản bác, “Cốc chủ là sư phụ của Nguyệt Nguyệt, theo lý bổn vương
nên cúi đầu”, cho dù là Hàn lão Thừa tướng hắn cũng chưa quỳ bao giờ,
Mạnh Dịch Vân hành lễ lớn như vậy hoàn toàn là vì kính trọng Y Phẩm
Đường đã nuôi lớn Hàn Nguyệt Nguyệt.

“Làm vú lo muốn chết rồi, sao đi lâu vậy mà không trở về”, Thẩm

Thục Kiều vừa vào cửa liền hét lên, thấy Hàn Nguyệt Nguyệt và một nam
tử quỳ trên mặt đất, lập tức nhìn Y Phẩm Đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.