VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 648

cửa vào, đồ đạc trong phòng vẫn như bốn năm trước đây, không thay đổi
chút nào, mắt có chút ướt.

“Vú là tốt nhất!”, chỉ có ở bên Thẩm Thục Kiều nàng mới cảm nhận

được tình mẹ ấm áp.

“Đã lớn rồi, còn khóc gì chứ, nhanh ngồi xuống đi, ta đi chuẩn bị đồ

ăn cho con để tẩy trần”, Thẩm Thục Kiều ấn Hàn Nguyệt Nguyệt ngồi
xuống ghế, rồi hấp tấp chạy đi, Hàn Nguyệt Nguyệt Nhìn theo bóng lưng
Thẩm Thục Kiều, cảm động không nói nên lời.

Mạnh Dịch Vân bị Y Phẩm Đường lôi đi hỏi chuyện, không dám phản

bác, chỉ biết lưu luyến nhìn theo bóng lưng Hàn Nguyệt Nguyệt, nàng đang
mang thai, sao lại đi nhanh như vậy làm gì chứ.

Bữa tối coi như bữa cơm đoàn viên, Y Phẩm Đường rất vui vẻ, lôi

Mạnh Dịch Vân uống rượu cùng, đã sớm quên mất sự tức giận lúc xế chiều.

Đoán bọn họ còn lâu mới tan, Thẩm Thục Kiều kéo Hàn Nguyệt

Nguyệt trở về phòng, trong mắt tràn đầy ý cười, “Kể cho vú nghe chuyện
cô gia(con rể) đi”, vị cô gia này thoạt nhìn là người làm chuyện lớn, chững
chạc, kiệm lời, không biết tình cảm của hai người thế nào.

Hàn Nguyệt Nguyệt kéo tay Thẩm Thục Kiều, gối đầu trên vai bà,

“Chàng là đầu gỗ, bình thường đều trưng ra khuôn mặt lạnh tanh, ai thấy
cũng sợ, nhưng mà chàng đối với con rất tốt, vú đừng cần lo lắng mà”,
Thẩm Thục Kiều vỗ nhè nhẹ lưng Hàn Nguyệt Nguyệt, “Chỉ cần nó đối tốt
với con là được rồi”, đời này bà không mong gì ngoài việc thấy được Hàn
Nguyệt Nguyệt thành thân, sống hạnh phúc vậy là đủ rồi.

Chuyện thành thân này nọ, Hàn Nguyệt Nguyệt đều kể hết cho Thẩm

Thục Kiều nghe, chỉ có một số chuyện tỷ như hai người chưa thành thân đã
nằm ngủ cùng nhau, hay những chuyện xảy ra trong tướng phủ là không kể,
sợ kể ra chỉ khiến bà thêm lo mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.