VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 676

cảm thấy toàn thân vô lực, chẳng còn sức mà rặn, Y Huyên lập tức nhét
Nhân sâm vào miệng Hàn Nguyệt Nguyệt “Ngậm đi, lập tức có sức liền,
đứa bé quan trọng”, Hàn Nguyệt Nguyệt khẽ gật đầu.

Hàn Nguyệt Nguyệt cảm thấy mệt lả, đau đớn trong nháy mắt ập tới,

Hàn Nguyệt Nguyệt nắm chặt tay Y Huyên, “A ~~~”, “A~~~~~”, trong
phòng truyền ra hai tiếng kêu khổ sở, một tiếng dĩ nhiên là của Hàn Nguyệt
Nguyêt, tiếng còn lại chính là của Y Huyên, tay của nàng bị Hàn Nguyệt
Nguyệt nắm chặt đến mức xương cốt cũng muốn nát vụn luôn rồi.

“Oa ~ oa ~~ oa” ,tiếng khóc của hai đứa trẻ vang lên, Hàn Nguyệt

Nguyệt nghe thấy tiếng khóc, rốt cuộc an tâm ngất đi, ý niệm cuối cùng
trong đầu là: không sao rồi.

“Chúc mừng, chúc mừng, là hai tiểu vương gia”, bà đỡ nói, Thẩm

Thục Kiều bế một đứa bé, tươi cười, còn lại một đứa bà đỡ ôm, đi tới cửa,
Y Phẩm Đường lập tức vọt tới, “Cho ta nhìn một chút, cho ta nhìn một
chút”, nhận lấy đứa bé từ tay bà đỡ, tươi cười “Hai đứa bé này ngày sau
nhất định có phúc khí”, Y Phẩm Đường hắn rốt cuộc có cháu ngoại rồi.

Y Huyên quên mất cái tay bị Hàn Nguyệt Nguyệt bóp đau, chạy tới

bên cạnh Y Phẩm Đường, nhìn hai đứa bé, nhíu mày, “Sao lại xấu như
vậy?” đỏ hỏn, nhăn nhíu.

Bà đỡ cười, Y Phẩm Đường trợn mắt nhìn Y Huyên, “Lúc con mới

sinh ra cũng như thế này đấy”, Y Huyên im lặng, nàng chỉ thuận miệng nói
thôi mà, sư phụ thiệt là.

Thẩm Thục Quyên cười, “Huyên Nhi, đứa trẻ mới sinh nào cũng như

vậy hết, chờ lớn lên một chút là xinh liền”, sinh liền hai đứa con trai,
Nguyệt Nguyệt thật là tốt số.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.