VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 768

“Chẳng lẽ lá thư đó vẫn không đủ chứng minh thành ý của tại hạ?”

người áo đen nói.

Hàn Nguyệt Nguyệt xoay người, “Nếu ngươi không muốn nói ra thân

phận, vậy không còn gì để nói nữa”, làm ăn quan trọng nhất là chữ tín, nếu
không biết rõ đối phương, một ngày nào đó bị phản lại cũng không biết,
mặc dù nàng rất muốn biết kẻ đó là ai, mà lại có được mật thư của Thái
Uyên, nhưng cũng không thể lơ là được.

“Đợi chút”, thấy Hàn Nguyệt Nguyệt định đi, người áo đen vội nói,

Hàn Nguyệt Nguyệt dừng bước.

“Còn chuyện gì nữa?”, thời gian của nàng rất quý giá.

“Nếu không có sự hỗ trợ của ta, ngươi cho rằng chỉ mình Vân vương

là có thể đánh bại Thái Uyên sao, sau lưng lão còn có hậu thuẫn”, nghe vậy,
Hàn Nguyệt Nguyệt vội ngăn kích động trong lòng.

“Vậy thì sao?”, chỉ cần Mạnh Dịch Vân muốn, nàng sẽ nghĩ mọi cách

giúp hắn, không phải chỉ là ngôi vị hoàng đế thôi sao? Nếu nhiều người mơ
ước như vậy, nàng cũng muốn xem, rốt cuộc ai là người có năng lực.

Thấy Hàn Nguyệt Nguyệt bỏ đi, người này vội ra chiêu, nàng lách

người tránh thoát, người này không nói gì, lại tiếp tục động thủ, làm nàng
rất bực mình.

Người này thấy Hàn Nguyệt Nguyệt tránh thoát, không buông tha, tiếp

tục đánh, ngân châm nàng phóng ra cũng vô dụng, bỗng nhiên có một
người xông ra, chắn trước mặt nàng.

“Đi”, nghe được thanh âm trầm thấp, Hàn Nguyệt Nguyệt cười cười,

ôm chặt eo người nọ, trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng hai người.
Thấy hai người đã biến mất, Diệp Kỳ Phong kéo khăn che mặt xuống, khóe
miệng giương lên: sẽ có ngày chúng ta hợp tác thôi, hắn chờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.