VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 770

chứ, nàng cũng không phải người ngoài, thật là thiếu tự nhiên mà.

“Vương phi, xong rồi ạ”, Sắc Âm bỏ quần áo vào trong một cái rương,

kiểm tra xong, nói.

“Sao nhiều vậy? Mang theo hai bộ là được rồi, những thứ khác lấy ra

bớt đi, mang nhiều đồ như vậy chả giống đi chơi gì cả”, có mấy ngày thôi
mà, lâu gì đâu, Hàn Nguyệt Nguyệt mở rương, quăng bớt y phục ra ngoài.

“Vương gia bận, không đi được, không cần chuẩn bị đồ cho chàng,

ngươi xem thử bà vú xong chưa, đi cho sớm, để tới biệt trang trước buổi
trưa”, trời nóng thế này, ra ngoài chính là chịu tội.

Thấy Sắc Âm đi ra ngoài, Hàn Nguyệt Nguyệt len lén giấu bọc đồ vào

đáy rương, lấy y phục khác phủ lên trên, “Vương phi, còn chưa ổn ạ?”,
Trúc Thanh vào cửa, thấy Hàn Nguyệt Nguyệt còn đang lục trong rương y
phục, hỏi. Hàn Nguyệt Nguyệt vội đóng rương lại.

Lắc đầu, “Ổn rồi, ta kiểm tra xem có sót gì không ấy mà, kêu người

đem rương ra đi”, Trúc Thanh ra ngoài gọi mấy gia đinh tới vác rương lên
xe ngựa.

Đã sớm nói sẽ cùng tới biệt trang nghỉ nghè, nhưng Mạnh Dịch Vân

tạm thời có chuyện không đi được, Hàn Nguyệt Nguyệt không muốn bỏ
qua cơ hội đi chơi, đành tự đi với nhi tử, biệt trang này ở trên núi, được xây
từ lúc hai người vừa mới thành thân, cách thành đông không xa, quan trọng
nhất là nơi này có ôn tuyền (suối nước nóng).

Ba chiếc xe ngựa, Hàn Nguyệt Nguyệt hai bà vú và Trúc Thanh ngồi

chiếc lớn nhất, Trương Tiểu Tinh và Hắc Ưng đánh xe, bốn người thêm hai
đứa trẻ, vẫn còn rộng rãi, xe ở giữa là cho nha hoàn và ma ma, cuối cùng là
xe chứa đồ và mấy hộ vệ, còn ám vệ Mạnh Dịch Vân phái theo thì nàng
cũng không rõ có bao nhiêu người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.