VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 849

“Đại Tráng năm nay mấy tuổi rồi?” Hàn Nguyệt Nguyệt ngồi xuống

hỏi, đứa bé kia xấu hổ cúi đầu, Mã đại tẩu thấy thế, cười nói, “Đứa nhỏ này
hay mắc cỡ, phu nhân đừng để ý, qua tết năm nay là Đại Tráng được 14 rồi,
thân thể nó yếu ớt, rất hay mắc bệnh, vóc dáng nhỏ hơn mấy đứa cùng tuổi
nhiều”

14? Hàn Nguyệt Nguyệt nhìn đứa trẻ, còn tưởng chỉ mới 10 tuổi chứ,

Hàn Nguyệt Nguyệt đành an ủi, “Chờ lớn lên chút là sẽ cao lớn thôi”.

“Vâng.” Mã đại tẩu cười nói, đứa nhỏ này cứ dăm ba bữa lại bệnh một

lần, thuốc nào cũng uống, đại phu nào cũng đã khám qua, nhưng vẫn cứ
vậy.

“Mau ăn cơm đi, nói nhiều vậy làm gì”, lão Mã nói.

Ăn cơm xong, Trương Tiểu Tinh giúp Mã đại tẩu dọn bàn, Hàn

Nguyệt Nguyệt trò chuyện với lão Mã, đều là chuyện săn thú này nọ, Hàn
Nguyệt Nguyệt rất hứng thú, lão Mã thấy vậy cũng nhiệt tình giải giảng.

“Mã đại ca, lúc nhỏ ta cũng hay bệnh tật, nên phụ mẫu có cho đi học y,

mặc dù không phải rất xuất sắc, nhưng biết ít nhiều, ta bắt mạch cho Đại
Tráng thử xem sao, đại ca thấy được không?” Hàn Nguyệt Nguyệt nói.
Theo như quan sát của nàng, đứa bé này hình như không phải bệnh nặng,
cụ thể phải khám mới chắc được.

Lão Mã vui mừng nói, “Phu nhân biết y thuật?”. Hàn Nguyệt Nguyệt

gật đầu, “Bệnh lâu ngày liền thành đại phu, ta cũng không tự tin lắm, coi
như thử một chút”.

Lão Mã vội vàng đồng ý, kêu Đại Tráng tới. Hàn Nguyệt Nguyệt bắt

mạch cho Đại Tráng, là bẩm sinh không đủ, không thể trị tận gốc, chỉ có
thể dựa vào điều dưỡng, Hàn Nguyệt Nguyệt thả tay ra. Lão Mã lập tức hỏi,
“Sao rồi, có thể trị được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.