VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 879

Người áo đen cười một tiếng, “Vương phi ăn gì? Mặc dù không ngon

bằng Thiên Hương Lâu, nhưng cũng coi là không tệ”. Hàn Nguyệt Nguyệt
quay đầu lại, “Nói chính sự trước, nếu không ăn cũng không an tâm”, nàng
lặn lội đến đây không phải để ăn.

“Không vội, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện”, mấy nha hoàn bưng đồ

ăn lên. Hàn Nguyệt Nguyệt cũng không khách sáo, ngồi xuống, quả thật đói
bụng, chạy một mạch nàng chưa ăn gì cả.

“Để ta kể chuyện cũ cho vương phi nghe”, Hàn Nguyệt Nguyệt không

nói gì, cầm đũa lên bắt đầu ăn, người này biết thân phận nàng, chắc không
dám hạ độc, cứ cho là có, cũng không gạt được nàng.

“Từ xưa, anh hùng khó qua ải mỹ nhân, giang sơn, mỹ nhân chỉ được

chọn một. Hơn 20 năm trước, lúc đó Tây Lương còn là một nước nhỏ, vua
Tây Lương rất anh tuấn.......”. Hàn Nguyệt Nguyệt không nói gì, mặc người
áo đen kể. Thật ra cũng không phải một câu chuyện tình yêu say đắm đẫm
nước mắt gì, chỉ là năm đó vua Tây Lương vừa ý nữ nhi của một thủ lĩnh
bộ lạc, vị thủ lĩnh này không có nhi tử, chỉ có một nữ nhi, muốn tìm người
ở rể, khổ nỗi cô nương này lại thích vua Tây Lương, người ta là vua một
nước, sao có thể ở rể. Thế là liền có tiết mục bỏ trốn theo tình lang, thủ lĩnh
chẳng biết làm sao, mà lúc này cũng có rất nhiều kẻ đang nhòm ngó vị trí
của lão.

Cuối cùng thủ lĩnh đồng ý, tình nguyện dâng lãnh thổ của mình làm

của hồi môn cho nữ nhi, cũng không muốn nó rơi vào tay kẻ khác, cho nên
vua Tây Lương vừa được giang sơn lại được mỹ nhân. Đáng tiếc tiệc vui
chóng tàn, cô nương này không sinh được hoàng tử, quốc vương bị người
hại chết, ngôi vị hoàng đế rơi vào tay Thân vương.

Thân vương đã sớm vừa ý sắc đẹp của cô nương này, sau khi lên

chiếm được ngôi vị hoàng đế rồi, muốn cưỡng ép nàng, nhưng nàng chung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.