VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 913

Vương dũng vui vẻ cười, “Vâng, vâng, chỉ cần có là được”. Nếu quả

thật như Lý Mậu nói thì lệnh bài này còn tốt hơn nhiều những bùa cầu
trong miếu kia.

“Nguyệt Nguyệt học y nơi nào? Sao trước kia không nghe muội nói?”

Hoàng Dận tò mò hỏi, hắn chỉ biết Nguyệt Nguyệt bị đưa đi từ nhỏ, cụ thể
là đi đâu thì hắn không biết, không ngờ lại học được y thuật.

“Biểu ca cũng muốn lệnh bài?” Hàn Nguỵêt Nguyệt cười nói, Tiểu

Tinh một lúc phát nhiều lệnh bài như vậy, ngày sau sợ là nàng không thể
yên ổn rồi, nha đầu đáng chết, cũng không thương lượng với nàng một
tiếng.

Hoàng Dận cười, Hoàng Hạo cướp lời, “Lệnh bài làm cái gì, có người

ở đây tốt hơn”, dù sao cũng nhiều người biết rồi, không cần thiết giấu giếm.

“Sư phụ ta ẩn cư nơi núi sâu, nói ra sợ là mọi người cũng không biết,

bất quá Tà y Y Thường Thanh, chắc mọi người đã nghe qua, là sư huynh
của ta”, danh tiếng của sư huynh còn vang hơn nàng nhiều, chỉ là tính tình
cô độc, thích đi khắp nơi tìm thu thập những thứ cổ quái, tìm hắn rất khó.

“A ~ thì ra là đồ đệ của thần y Y Phẩm Đường, thất kính thất kinh” Lý

Mậu kinh ngạc nói, thần y Y Phẩm Đường này ẩn cư nơi núi sâu, người có
thể tìm tới Dược Cốc rất ít, Tà y Y Thường Thanh lại hành tung bí ấn, càng
thêm khó tìm, không ngờ, vương phi lại là đồ đệ của thần y.

“Vậy vương phi thật đúng là Bồ Tát sống rồi, Trình mỗ đã sớm nghe

danh Dược Cốc, nhưng vẫn chưa có cơ hội đến”. Lý Mậu nhìn Trình Anh,
“Ngươi cho rằng có cơ hội là có thể đến à, những năm này, vô số người
dẫm nát Tuyết Sơn nhưng vẫn không tìm được lối vào Dược Cốc đó.”

Hoàng Dận và Hoàng Hạo nghe vậy, liền hiểu, cái tên Dược Cốc này,

trên giang hồ ai mà không biết, tuy nhiên cực ít người có thể tìm đến, thì ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.