VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 916

Hàn Nguyệt Nguyệt để mặc Mạnh Dịch Vân cởi y phục của nàng, đến

khi chỉ còn lại áo trong, vội vàng nắm tay Mạnh Dịch Vân, “Được rồi, ta
phiền lắm”, đẩy tay Mạnh Dịch Vân ra, đi rửa mặt xong, lại chui vào chăn,
không để ý tới Mạnh Dịch Vân.

Mạnh Dịch Vân thấy Hàn Nguyệt Nguyệt không để ý tới mình, rửa

mặt xong cũng chui vào chăn. Mùa đông, chân Hàn Nguyệt Nguyệt đặc
biệt lạnh, ủ chăn mãi vẫn không ấm được, Mạnh Dịch Vân ủ chân Hàn
Nguyệt Nguyệt trong bắp chân mình, tay ôm lấy eo nàng.

“Chớ phiền, có ta ở đây, những người đó còn dám tìm tới cửa!”. Hàn

Nguyệt Nguyệt cọ cọ mặt lên ngực Mạnh Dịch Vân, “Khó trách tại sao sư
phụ lại muốn ở trong cốc, thanh tịnh hơn nhiều”, người ta tìm tới cửa,
không thể thấy chết mà không cứu, không biết thì không nói, nhưng thân là
thầy thuốc, sao có thể để bệnh nhân chết trước mặt mình, cho dù hắn sắp
chết, cũng phải cố hết sức mới được.

“Nếu nàng thích, đợi khi mọi chuyện kết thúc,chúng ta về Dược Cốc

đi”, Mạnh Dịch Vân nói. Hàn Nguyệt Nguyệt ôm Mạnh Dịch Vân , “Không
biết chuyện sẽ trở nên thế nào, chàng có thể bỏ hết tất cả đi cùng ta sao?
Giờ nói những thứ này còn quá sớm, đến lúc đó hẵng nói”, nàng không
muốn làm hắn khó xử.

Hai người ôm chặt nhau, “Đoàn Đoàn và Viên Viên khỏe không?”,

Mạnh Dịch Vân hỏi. Hàn Nguyệt Nguyệt hunghăng nhéo hông Mạnh Dịch
Vân một cái, bất mãn nói “Chàng đúng là người cha vô lương tâm, lâu vậy
mới nhớ đến hỏi thăm nhi tử?”.

Mạnh Dịch Vân bị đau, vội bắt tay Hàn Nguyệt Nguyệt lại, “Không

phải là vì quá vui khi thấy nàng nên quên mất sao, dù là con ta, cũng không
thể thay thế địa vị của nàng”. Mặc dù Hàn Nguyệt Nguyệt bất mãn, nhưng
nghe thấy lời Mạnh Dịch Vân, trong lòng vẫn ấm áp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.