VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 917

“Bớt dẻo miệng, hai đứa đầy năm rồi, lớn rất mau, khi ta đi, chúng đã

đi được vài bước, ta còn dạy chúng gọi chàng”, Hàn nguyệt Nguyệt vui vẻ
nói, đây đều là công lao của nàng.

Mạnh Dịch Vân ôm chặt Hàn Nguyệt nguyệt, “Hai đứa trách ta không

xứng làm cha đúng không?”, lúc sinh, lúc chúng biết đi, lúc đầy năm hắn
đều không có mặt.

Hàn Nguyệt Nguyệt biết trong lòng Mạnh Dịch Vân không dễ chịu gì,

ngẩng đầu lên hôn mặt hắn. “Thứa dịp hiện tại chúng còn chưa nhận thức,
chàng lập tức bồi thường đi, nếu không ta không bảo đảm”. Mạnh Dịch
Vân cười cười, “Ừ, chờ hồi kinh thì đón hai đứa về, bù đắp lại cho chúng”.

Mạnh Dịch Vân đặt tay lên bụng Hàn Nguyệt Nguyệt vuốt ve qua lại.

Hàn Nguyệt Nguyệt bắt tay Mạnh Dịch Vân, “Ta còn chưa chắn chắc, nên
không nói cho chàng biết, định chờ chàng trở về mới nói, ai ngờ.........”.
Mạnh Dịch Vân hôn trán Hàn Nguyệt Nguyệt, “Thật xin lỗi, ta về trễ”. Hàn
Nguyệt Nguyệt lắc đầu, “Đều qua rồi” , lúc ấy nàng rất đau đớn, thậm chí
còn có hận, nhưng hận thì làm gì được, cũng không mang đứa bé về lại
được.

“Nguyệt Nguyệt nàng trách ta không?”, Mạnh Dịch Vân nói, lúc nàng

sảy thai hắn không có bên cạnh, lúc nàng gặp nạn hắn cũng không có, thật
không xứng làm trượng phu.

Hàn Nguyệt Nguyệt vuốt ve mặt Mạnh Dịch Vân, “Trách, khi đó ta

hận chàng chết đi được, người ta đều có trượng phu bên cạnh, ta không có,
trong lòng rất khổ, nhưng lại không thể để bọn họ lo lắng”, mỗi đêm khuya,
nàng vẫn lo lắng cho hắn ngủ không yên.

Mạnh Dịch Vân nắm tay Hàn Nguyệt Nguyệt, “Sau này sẽ không như

vậy nữa, Nguyệt Nguyệt, về sau lúc nào ta cũng sẽ bên cạnh nàng”. Hàn
Nguyệt Nguyệt bật cười, “Cho dù về sau chàng muốn tránh ta cũng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.