VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI - Trang 855

VƯƠNG GIA TA BIẾT SAI RỒI

Loan Loan

www.dtv-ebook.com

Chương 106: Thu Lưu

Chiến tranh không chỉ là tranh đoạt về lãnh thổ, mà còn dính dáng đến

cả nền kinh tế của một đất nước. Chiến tranh nổ ra, tổn thất không biết bao
nhiêu mạng người, nhà cửa tài nguyên bị phá hủy, muốn khôi phục lại phải
mất 8 đến 10 năm là ít, Hàn Nguyệt Nguyệt nghĩ đến Đại Khánh sắp tới sẽ
có thù trong giặc ngoài thì trong lòng liền không dễ chịu.

Lĩnh quân nhất định là Mạnh Dịch Vân, mặc dù chàng là người có tài,

nhưng khó đảm bảo là sẽ không có việc ngoài ý muốn, tim Hàn Nguyệt
Nguyệt như bị đâm một đao, rất đau, rất đau.

Không tìm được y phục thích hợp, Trương Tiểu Tinh đành lấy y phục

của mình cho Hao Tử mặc, rộng thùng thình, cậu bé quá gầy. Hàn Nguyệt
Nguyệt nhìn nụ cười trên khuôn mặt tái nhợt đó, cực kỳ thương xót.

Tắm rửa sạch sẽ, nhìn rõ gương mặt rất sáng sủa, Hàng Nguyệt

Nguyệt nói, “Tới đây, ta giúp đệ xắn tay áo lên bớt”, Hao Tử dè dặt đi tới,
Hàn Nguyệt Nguyệt xắn ống tay áo lên, rồi tới ống quần.

“Hao Tử chắc không phải tên thật của đệ, đổi một cái tên khác nhé?”

Hàn Nguyệt Nguyệt hỏi. Hao Tử gật đầu một cái, Hàn Nguyệt Nguyệt cười
cười, “Tiểu Tinh cho nó theo họ ngươi đi”.

“Được ạ” Trương Tiểu Tinh vui vẻ nói.

“Vậy về sau đệ kêu Tiểu Nghiêm đi, Nghiêm trong nghiêm túc, tỷ tỷ

dạy đệ biết chữ được không?” Hàn Nguyệt Nguyệt hỏi. Hạo Tử lại gật đầu,
Hàn Nguyệt Nguyệt cảm thấy đứa nhỏ này hơi nhát gan chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.