Sắc mặt Nhị Trưởng Lão vô cùng khó coi, hắn cũng không có nghĩ đến
hôm nay lại bị một nô tài làm nhục, nhưng mà bây giờ bị một tội danh lớn
như vậy chụp xuống, hắn làm sao còn dám nói thêm cái gì, vội vàng cúi
người bày tỏ, cháu gái của mình ngu ngốc không hiểu chuyện, nhìn sắc mặt
tái nhợt trợn mắt sững sờ nhìn cháu gái của mình, quát lên: "Còn đứng ì ở
đó làm cái gì, còn không quỳ xuống thỉnh cầu Vương Gia khoan thứ!"
"Còn không mau quỳ xuống!" Tam Trưởng Lão cũng xanh mặt.
"Vương Gia thứ tội, chúng ta cũng không có bất kỳ ý tứ mạo phạm!
Vương Gia ~!"
Mặc dù cũng không vui lòng, ba người Lâm Xảo Nguyệt cũng là đại tiểu
thư nuôi dưỡng ở khuê phòng, bị gầm lên như thế, cũng không đoái hoài tới
giận dữ nhìn Thư Nhã Phù, vội vàng quỳ xuống đất, rưng rưng thỉnh cầu
Vương Gia tha thứ.
Yên lặng trợn trắng cả mắt, bây giờ Thư Nhã Phù nghĩ nên để mấy người
rời đi được rồi! Cái này, mấy người này thật đúng là bất khuất không buông
tha, hiện tại cũng không quên dùng mỹ nhân kế!
Nam Cung Thần chắc chắn sẽ không can thiệp vào vòng xoáy rối rắm ở
Nam Phong quốc lúc này, muốn dùng mấy người phụ nhân liền đem hắn
bắt lại, mấy cái trường lão này suy nghĩ cũng quá ngây thơ rồi, thật sự cho
rằng mấy người phụ nhân là có thể đem người khống chế lại được sao?
Nam Cung Thần nhìn Thư Nhã Phù ở một bên mắt trợn trắng, trong bụng
cảm thấy buồn cười, một lần nữa ánh mắt rơi vào ba cô gái biểu hiện mềm
mại muôn màu trước mặt, đáy lòng không cầm được dâng lên một cỗ cảm
giác chán ghét.
Hắn vốn đối với con gái, thuở nhỏ ở lớn lên trong hoàng cung, đối với
cái gì gọi là xà hạt mỹ nhân cũng sớm đã có một chút kiến thức, thủ đoạn
của những nữ nhân kia hắn cũng sớm đã thấy nhiều rồi, đáy lòng căn bản