Nghe Hầu Gia nói, trên mặt Nhị phu nhân mới nâng lên mỉm cười lập
tức cứng lại, khuôn mặt khó có thể tin, bà ta xử lý tất cả mọi chuyện lớn
nhỏ trong phủ cũng nhiều năm, mà chuyện trong phủ hầu như tất cả đều
phải qua sự đồng ý của bà mới có thể thực hiện, mà bây giờ cũng bởi vì
chuyện này, Hầu Gia liền đem tất cả quyền lực trên tay bà lấy đi cho Thư
Nhã Phù, điều này làm cho bà trong khoảng thời gian ngắn không phản ứng
kịp.
"Thật ra thì nên nghỉ ngơi nhiều một chút, mẹ của ta tuổi còn trẻ, thông
minh cơ trí, tuệ nhãn biết châu (có mắt nhìn người, biết phân biệt thật giả),
tài mạo song toàn, thể lực tốt, sử dụng một chút xíu, vẫn có thể." Mặt Thư
Vũ Trạch vẫn cười ưu nhã đáng yêu, rất khéo léo dùng các từ ngữ tốt đẹp
nâng cao mẹ của mình, gián tiếp đập chết Nhị phu
nhân.diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn
Lời này nghe thật tốt, tất cả đều là từ ngữ ca ngợi, nhưng là nâng cao
Nhã Phù, trên phương diện khác cũng là nói Nhị phu nhân tuổi già sức yếu,
đầu óc chậm chạp, không thể chèo lái nhiều, quyền lực trong phủ nên giao
ra thì tốt hơn.
Nhã Phù sẽ không ngăn cản con trai của mình, con trai nói điều trong
đáy lòng nàng, thật ra thì cũng là có chuyện như vậy! Cho nên. . . . . .
"Vũ Trạch, đừng nói như vậy!" Nhã Phù chậm rãi mở miệng.
Thư Hương Di nhìn sắc mặt nhu hòa của cha mình đang nhìn Thư Nhã
Phù cùng Thư Vũ Trạch, rồi nhìn về phía họ, gương mặt những người khác
lại rất căng thẳng, đáy lòng càng thêm ghen tỵ, theo ý nàng, trừ việc Thư
Nhã Phù là con của vợ cả, cái thân phận đại tiểu thư này, ở ngoài nàng
không có biện pháp thay đổi, cái khác, mặc kệ điểm nào, nàng cũng ưu tú
hơn Nhã Phù, đừng nói trước kia nàng ta si si ngốc ngốc, coi như hiện tại
tốt thì thế nào, nữ nhân coi trọng nhất là danh tiết, nàng ta đã sớm không
còn, lại mang theo một đứa con hoang.