"Tề vương gia, ngươi chiếm tiện nghi của ta!"
Nam Cung Thần nhìn nữ nhân trong ngực mềm mại tuyệt mỹ, đột nhiên
nội tâm có loại thỏa mãn tràn đầy, lấy được nữ nhân như vậy làm vợ, cuộc
đời này cũng đủ rồi!
Trong Vĩnh Thọ cung của hoàng cung, Cố Trường Phong nhìn gương
mặt hoàng đệ mình thỉnh thoảng lại thất thần, đáy lòng khe khẽ thở dài,
đem chủ đề mình đang nói ngừng lại, đưa tay gõ bàn một cái.
"Hoàng đệ, ngươi thích Thư Nhã Phù đó sao?" Cố Trường Phong lần đầu
tiên thấy được hoàng đệ mình thất thần như vậy.
Trước là An Thất Thất, bây giờ là bởi vì Thư Nhã Phù, mà bây giờ lại
biết được hai người thật ra thì chính là cùng một người, một nữ nhân thông
tuệ như vậy quả thật rất hiếm thấy.
Cho dù là hắn, nếu như không phải biết nàng đã làm vợ làm mẹ của
người khác, chỉ sợ hắn cũng sẽ không dễ dàng buông tay như vậy!
"Hoàng huynh ngươi chém gió cái gì, ta chỉ là đang suy nghĩ một chút
chuyện! Hoàng huynh người đừng quên nàng ta là Tề vương phi!" Chiến
Bắc Sính từ trong sững sờ bị kêu tỉnh, tùy ý cười cười mở miệng nói.
"Ta cảm thấy chính hoàng đệ cũng nên nhớ rõ, nàng là Thư Nhã Phù, là
Tề vương phi của Tề vương Đông Ly quốc!"
Hình như là muốn cảnh tỉnh nhau, cặp mắt Cố Trường Phong nhìn chăm
chú trên người của Chiến Bắc Sính, từng chữ từng câu y hệt nhắc nhở, vừa
hình như là đang nhắc nhở hắn, Thư Nhã Phù sự thực là Tề vương phi, lại
giống như là ở tự nói với mình, có một số việc không thể làm, mà có vài
người hắn không nên suy nghĩ nhiều!
Đến đây, tấm màn che cuối cùng của Nam Phong quốc cũng hạ xuống!