VƯƠNG PHI ÁP ĐẢO VƯƠNG GIA - Trang 1490

Hai người trên hai tảng đá lớn đối diện nhau, một ngồi xếp bằng, tư thế

nhìn khá là khó coi, miệng càng thêm dáng dấp lão đại, đoán chừng một
Bạch Cầu có thể mang chi chặn lên, mà người nam nhân đang ngồi bên kia
đang bày ra tư thế vô cùng lười biếng, vuốt vuốt ve ve khối đá, ưu nhã
thong dong giống như đang ngồi trên ghế cao.

Hai người cứ nhìn nhau dưới ánh trăng như vậy, vườn hoa nho nhỏ giống

như trở nên vô cùng rộng lớn, gió mát trăng thanh vô cùng bất tận.

"Ngươi. . . . . ." Thư Nhã Phù hồi lâu sau mới chậm rãi khép lại cái

miệng mở lớn của mình, đột nói một chữ.

Nam Cung Thần sâu sắc nhìn nàng, giống như cười một tiếng: "Nghe

Bạch Cầu nói, gần đây hình như nàng đang làm hòn vọng phu!"

Sát —diⓔn

♧đànⓛê♧quý♧đⓞn—

Nàng thì không nên chỉ là khấu trừ lượng thịt khô của Bạch Cầu bình

thường như vậy thôi, mà nên trực tiếp đưa nó rút lột da rút xương sau đó từ
từ nhắm nháp thịt của nó! Nó chính là một tên đại hán gian!

"Năng lực của con chồn này cùng loài người chúng ta vô cùng khác

nhau, nó không biết tiếng người, lời con chồn nói càng không thể tin!" Thư
Nhã Phù bộ mặt nghiêm túc.

Trên đỉnh đầu, Nam Cung Thần trầm mặc hồi lâu, đột nhiên "Hì hì" một

tiếng cười lên, trong nháy mắt, một viện hoa rộng lớn hình như cũng điêu
linh đổ nát, chỉ vì tôn lên cái người trước mắt réo rắt ưu nhã thong dong.

"Nhã Phù, đã một thời gian dài không gặp ta, chằng lẽ một chút nàng

cũng không nhớ tới ta sao!"

Lật người nhảy xuống, Nam Cung Thần đưa tay ôm chặt nàng, ôm nàng

cùng ngồi trên tảng đá to bên kia, trong đêm hè đầy gió, cằm trực tiếp tựa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.