vặn xẹt qua bên thái dương của hắn, như gió xẹt qua, lưu lại một sợi tóc
đen.
Mới vừa né sợi tơ vàng, phía sau Liễu Trì đã tới, ngăn ở trước mặt của
hắn, cũng không động thủ trước, chỉ một đôi mắt tràn đầy kinh ngạc nhìn
hắn.
Liễu Trì vốn nghĩ, người có thể tránh thoát cảm giác của hắn và Băng
Đồng, ở chỗ này trong một thời gian như vậy, chỉ bị Vương Gia phát hiện,
võ công nhất định cao vô cùng, chỉ là không ngờ đợi đến lúc chạy tới trước
mặt, thấy người lại có thể là một đứa bé.
Không chỉ là bởi vì vấn đề chiều cao, người tới chỉ che nửa mặt, nhưng
trên người vẫn còn mặc y phục hài đồng, lộ ra ngoài nửa mặt, da thịt mềm
mại trắng nõn, âm thanh mới vừa nho nhỏ nói thầm mang theo non nớt,
nhìn thế nào cũng là một đứa bé mà thôi!
"Tiểu tử, ngươi đi theo cha ngươi đến Vương phủ, không phải là tìm lộn
nơi chứ!" Liễu Trì mặc dù rất kinh ngạc khi nhìn thấy người trước mặt là
hài tử, nhưng trong nháy mắt động tác đã ép chặt, cho dù là đứa trẻ, biết rõ
võ công đối phương không đơn giản, hắn tuyệt đối sẽ không thu tay lại, mà
cũng mở miệng trêu ghẹo.
Có lá gan đêm khuya xông vào Tề Vương phủ, sẽ phải có dũng khí tiếp
nhận hậu quả.
Động tác dưới chân Thư Vũ Trạch cũng nhanh hơn, lắc mình một cái
hướng phía ngoài chạy đi, mà phương hướng hắn chạy đi chính là vị trí của
Nam Cung Thần, mà dáng vẻ không hề khẩn trương cãi lại: "Vị đại ca này,
ngươi đoán sai rồi, ta đây đến vương phủ tìm phụ thân, ngươi cũng nghĩ sai
rồi!"
Tìm phụ thân? Quái lạ, tên tiểu tử này thật là nói bậy, Tề Vương phủ bọn
họ có ai có đứa bé lớn như vậy, chẳng lẽ hắn có thể là con trai của Vương