Giống như tối hôm nay vậy, hắn luôn ở một loại thời khắc mấu chốt xuất
hiện tại trước mặt người, làm cho người ta không có bất kỳ chuẩn bị nào,
không có bất kỳ khoảng cách nào.
Trong Điện Thái Hòa, ca múa lần nữa vang lên, chỉ là trong bữa yến tiệc,
nhiều hơn một con chồn tuyết trắng nhỏ nằm ở trên chân một người đàn
ông, lười biếng tùy ý ngồi ở một bên, nhưng lại gần như khó có thể che
giấu phong thái của hắn, khí độ này có tư thế tự nhiên
Hắn chỉ là tùy ý lười biếng ngồi ở một bên, nhưng vẫn tồn tại cảm giác
cũng làm thế nào đều khó mà xem nhẹ.
Người chung quanh đem so với trước càng thêm thu lại rất nhiều, mà ánh
mắt thỉnh thoảng sẽ nhìn hướng về phía Nam Cung Thần, hình như một ít
bởi vì tồn tại trước mặt người đàn ông này, phát ra ánh sáng như ngọc, dịu
dàng ấm áp như ánh mặt trời, thổi tan ánh sang lạnh lùng của ánh trăng.
Mà vũ cơ mới chuẩn bị động thủ, thế nhưng lúc này mồ hôi lạnh trên trán
lại toát ra, biết được võ công của mình, linh thức cũng so người bình
thường càng thêm bén nhạy.
Nhất cử nhất động của mình, nàng ta cảm giác ở đây đều bị một đôi mắt
nhìn chăm chú, để cho nàng ta như có gai ở sau lưng, bất kỳ một động tác
nào đều cần cẩn thận, nàng ta dám khẳng định nếu như mình có bất kỳ hành
động thiếu suy nghĩ, sợ rằng người này sẽ động thủ.
Theo thời gian trôi qua, trán của Vũ Cơ càng nhiều một chút mồ hôi
lạnh, lòng bàn tay cũng tràn đầy mồ hôi, đáy lòng có chút sốt ruột.
Hoàng hậu nương nương cũng không biết tình huống Nam Cung Thần
xuất hiện ở đây, cầm trong tay đại ấn ngọc tỷ Đông Ly quốc, trong mắt
mang theo hận ý còn có các loạithần sắc phức tạp khác, nhìn về phía hoàng
thượng ở trên giường.