WESTLIFE CHUYỆN CỦA CHÚNG TÔI - Trang 13

Bố tôi lớn lên ở Leitrim, một vùng quê hẻo lánh và yên bình. Tuổi thơ

ông mang đậm chất bờ Tây Ai-len. Về sau, ông lập gia đình ở gần Sligo. Đó
là một gia đình đông đúc và bận rộn. Có những lúc cả bảy hay tám người
chen chúc trong nhà, ép mình vào những chiếc giường đôi, chiếc này gắn
trên chiếc kia.

Chúng tôi không giàu, nhưng chẳng sao cả. Tôi đã có nhiều kỉ niệm đẹp

của thời thơ ấu và chúng tôi vẫn rất gần gũi với nhau cho đến tận bây giờ.

Mẹ tôi chẳng có khiếu âm nhạc chút nào. Tôi thường kéo bà ngồi xuống

đàn piano và dạy bà chơi Baa, Baa, Black Sheep, nhưng bà chẳng thể nào
học được. Bố tôi thì ngược lại, ông có thể chơi chỉ sau năm phút được
hướng dẫn. Ông chưa từng chơi bất kì loại nhạc cụ nào. Khi còn trẻ, ông
không có cơ hội theo đuổi âm nhạc. Nếu ông có ngỏ ý muốn được chơi
trong ban nhạc, thì câu trả lời ông nhận được sẽ chỉ là, “Đủ rồi đấy, quay trở
lại làm việc đi”. Những năm về sau tôi nhận ra tình yêu lớn lao mà ông
dành cho âm nhạc, và cũng khám phá ra bộ sưu tập đĩa nhạc khổng lồ của
ông.

Tất cả chứng tôi đều chạm tay tới âm nhạc. Anh cả của tôi, trong mắt tôi

là một thiên tài piano. Hiện anh ấy là phó hiệu trưởng một trường học ở
Sheffield với tấm bằng danh dự về piano và ghi-ta. Ngay từ khi còn nhỏ,
anh ấy đã là một tay piano cừ khôi, anh đã dạy piano cho tôi hồi còn bé xíu.
Tất cả các thành viên trong gia đình tôi đều được học piano, anh trai còn lại
của tôi bắt đầu chơi kèn trôm-bon trong một dàn hợp xướng, rồi chơi bass
cho ban nhạc rock của riêng anh ấy.

Tôi tham gia cuộc thi ngâm thơ hằng năm từ khi lên bốn, và thường

giành được năm hay sáu giải nhất mỗi năm. Mẹ hay ngồi trong bếp và dạy
tôi về thi ca. Tôi luôn luôn xuất sắc. Ngoài ra, tôi cũng bắt đầu chiến thắng
ở các cuộc thi kể chuyện nữa. Tôi là một đứa trẻ khá tự tin trong khoản đó.
Tất cả là nhờ mẹ, bà luôn dành hết tâm trí dạy dỗ và giúp đỡ tôi. Nếu không
có b tôi đã không có mặt trong Westlife lúc này.

Điều tuyệt vời hơn là bà đã luôn như vậy với tất cả bảy người con chứ

không chỉ riêng tôi. Bảy người là một con số khổng lồ, bà phải dựng từng
đứa chúng tôi khỏi giường vào mỗi buổi sáng thứ Bảy để học diễn thuyết và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.