WESTLIFE CHUYỆN CỦA CHÚNG TÔI - Trang 8

Chúng tôi ngồi trên nóc chiếc xe buýt lưu diễn đang lắc lư và trả lời

phỏng vấn một DJ nổi tiếng ở Rio de Janeiro, phát trực tiếp trên sóng radio.

Xung quanh là 3000 người hâm mộ Westlife, ai nấy đều đang hò hét và

cổ vũ cuồng nhiệt.

Ở UK

[1]

, chúng tôi đã có bảy đĩa đơn đầu tiên, liên tiếp, đứng đầu bảng

xếp hạng, một kỷ lục mà chưa ban nhạc nào có được trước đó. Chúng tôi đã
bán ra hàng triệu album trên khắp thế giới, và đi từ một nhóm nhạc vô danh
đang thèm khát sự nổi tiếng ở Ai-len đến việc có mặt trên khắp các trang
bìa của các tạp chí âm nhạc toàn cầu chỉ trong hơn một năm.

[1] UK: United Kingdom (ND)

Westlife là một hiện tượng, không nghi ngờ gì nữa.

Chúng tôi đã đến trường thu thanh Rio, nhưng có quả nhiều người hâm

mộ đợi bên ngoài, nên chúng tôi không thể tiến vào trong. Sự an toàn của
các thành viên trong nhóm sẽ bị đe dọa nếu chúng tôi cứ thế bước ra khỏi
xe, chúng tôi sẽ bị xé lẻ mỗi người một nơi.

Khi vừa rẽ vào góc đường, chỉ trong chớp mắt, đám đông đang hò hét đã

chạy đến vây kín xe và bắt đầu đập thình thịch vào thành xe, vẫn cuồng
nhiệt hò hét. Thật náo loạn.

Một vài người trong số chúng tôi phải tì lưng và vai vào cửa sổ vì sợ

chúng sẽ bị đẩy lật vào trong.

Chúng tôi yêu cảnh tượng này.

Chúng tôi lấy máy quay ra để ghi lại sự sôi động của người hâm mộ,

trong lúc họ cũng đang quay chúng tôi. Thật tuyệt.

Bảo vệ phải dẫn chúng tôi trèo lên nóc chiếc xe buýt và thực hiện buổi

phỏng vấn trên đó.

Bởi vậy, dường như chỉ có một điều duy nhất chúng tôi có thể nói để trả

lời câu hỏi của DJ: “Chúng tôi yêu Brazil!”

Tiếng hò reo rền lên ầm ĩ, chúng tôi nghĩ tai mình sắp bục ra đến nơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.