XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 104

một bản ngã có tính luân lý. Giá trị lớn nhất của kiếp sống của cha không
chỉ là một giá trị luân lý. Cha để lại một dấu ấn riêng trong nghề nghiệp,
một dấu ấn được lưu truyền.

Mải mê suy tưởng theo hình ảnh cha tan thấm vào các tình tiết sống

động của cuộc đời, Thoan không hề biết rằng lúc này ở ngoài sân, vợ chồng
hai anh trai đã đến và trong lúc chờ đợi để vào bữa tiểu tường giỗ đầu, mặc
lũ nhỏ đang cùng thằng Ất chơi trò trốn tìm đuổi nhau trong sân, họ chia
thành hai tốp nhỏ cùng nhau rì rầm trò chuyện.

Đứng ở cạnh bức tường hoa là anh cả Lễ và anh hai Nghĩa. Hai anh

em cao bằng nhau. Tuy vậy, trông Lễ có vẻ như thấp hơn vì cái bụng đã xề
xệ ở độ tuổi năm mươi. Anh cả Lễ mới đi Tây Nguyên về. Mặt xạm nắng.
Đường tĩnh mạch nổi vằn vèo trên cái trán rộng, đầy vẻ mệt nhọc và âu lo.

- Nghe nói cái Thoan đỗ tốt nghiệp xuất sắc có phải không, Nghĩa? -

Anh cả Lễ nói - Phải giúp nó tìm chỗ làm! Nó rất giống tính ông cụ: Định
làm cái gì là làm bằng được!

Nghĩa liếm môi:

- Tính khí ấy chỉ tổ khó lấy chồng thôi.

- Sao bảo nó sắp cưới thằng gì đang làm luận án tiến sĩ ở Nga?

- Em cũng nghe chị cả nói thế, nhưng em nghĩ: Việc ấy cần có ý kiến

của anh.

Như không nghe thấy lời Nghĩa, anh cả Lẽ chớp chớp mắt, bâng quơ:

- Nghĩa này, từ hồi ông cụ mất, mình cứ thấy buồn bã, chán chường,

lo lo thế nào ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.