XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 106

thí cho nó. Coi như mất. Còn bây giờ thì cấm cửa, xong phim. Mày hại ông
cụ nhà tao, tao không tính sổ với mày, là phúc cho mày lắm rồi, có phải
không? Vấn đế là...

- Em nghe nói. Vợ Nghĩa cướp lời vợ Lễ, tay che miệng, khẽ khàng:

Tháng mười một này thằng Hoằng bảo vệ luận án xong ở bên Nga sẽ về, hả
chị?

- Đấy! Đấy! Cái tổ con chuồn chuồn nó ở chỗ ấy. Cho nên... à ông

Nghĩa đấy hả? Này, hai ông, lại đây, có mặt bốn người, ta hội ý luôn đi để
chốc nữa vào ăn, cùng đồng thanh nào.

- Chuyện gì thế?

Lừ đừ, anh cả Lễ dịch lại, giọng đượm buồn. Bà Thìn, vợ Nghĩa đang

hau háu lục lọi bóng đêm, đo đạc đánh giá căn nhà, mảnh sân... toàn bộ bất
động sản, nghe tiếng anh cả liền quay lại:

- Chị Bỉnh nói đi!

Bà Bỉnh hẩy vai vào bà Thìn, lo le đầu lưỡi, giục:

- Trước hết, cô kể cái chuyện cô đã mục sở thị ở chỗ cô ở cho anh Lễ

nghe đi đã.

Bà Thìn đà đận, ngập ngừng:

- Thôi, chị cả đã nói thế thì biết đến đâu em cứ kể đến đấy nhé. Ở khu

xóm mẹ em, có một cặp vợ chồng, chồng họ Bùi, vợ đẻ được hai con gái.
Vừa rồi, không may người chổng họ Bùi đi đào vàng bị sập hầm chết. Sập
hầm chết thì chả có chuyện gì đáng nói. Đáng nói là khi người chồng vừa
chết, chưa kịp an táng, thì người bên chồng, tức người bên họ Bùi, xông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.