XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 74

Một bận, trong buổi lễ, Cố phát hiện ra, mình đã đọc lẫn lộn lời kinh.

Mồ hôi toát ra đầm đìa đúng lúc ngài nhận ra một ánh mắt vuốt ve mơn
trớn; và vì người nọ quỳ ngay ở hàng ghế đầu, nên Cố nhận ra, hai vạt áo
của cô ta khép không kín, để hở cả một vùng ngực trắng thăm thẳm niềm
liên tưởng.

Cái gì đã có khởi thủy thì sẽ có chung cuộc.

Buồn thay, người đi cải hóa kẻ mông muội lại bị bọn người bị coi là

mông muội gieo hoang mê. Trần thế đầy rẫy sự thể và bọn người chưa
được giáo hóa, cần được giáo hóa lại đầy rẫy những bài răn dạy không
vòng vèo lý thuyết, chỉ trực giác mà hiệu quả tắp lự! Thiên đường hóa ra
cũng có nhiều lối để đi lên!

Tan buổi lễ, Cố Vinh chờ cho tất cả con chiên ra về mới ra khỏi nhà

thờ. Vòng ra sau tháp chuông, trong bóng râm đổ xuống của tòa nhà lấp
lánh ánh trăng, cạnh chỗ xếp các chũa

[5]

củi cao vót dự trữ chống rét cho cả

mùa băng giá sắp tới, Cố dừng chân bước.

- Cha!

Bật lên một tiếng thiếu nữ gọi nức nở. Người Cố chung chiêng như

quả chuông lắc. Cố vội đưa tay làm dấu thánh. Nhưng không được. Thiếu
nữ Mông nọ đã kéo bàn tay Cố và đặt nó vào khuôn ngực ấm áp của mình.
Cố vòng tay còn lại ôm trọn tấm lưng thăn lẳn nóng hổi của người đàn bà
trẻ và giọng ngài như giọng con trai Mông đang trong thời mê đắm:

- Em đẹp như con gà sống thiến. Hồn anh ở vạt áo em, từ buổi thấy em

bên bờ suối Lao Chải đó, em yêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.