XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 76

chứ. Nhưng cứ gì cứ phải yêu đàn bà mới là yêu!”. Lúc đó, tôi nghĩ nhầm,
ông không phải giống đực.

Bật cười ha ha xong, Sùng Sử tiếp:

- Nay thì rõ rồi. Đại nhân và đại ác thì bề ngoài từa tựa nhau. Ông

cũng là đàn ông. Mà còn đàn ông hơn tôi, hơn anh. Ông còn đi xem đàn bà
con gái tắm truồng, ông thèm họ hơn tôi, vì chưa được hưởng bao giờ. Ông
làm Ađam và Êva với cô gái nọ nhiều lần rồi.

Ngừng lại, tên vệ sĩ quay về sau, nhổ bọt:

- Ông ấy từng bảo: Nếu mắt bên hữu phạm tội thì hãy móc ngay chi

thể đó vứt đi! Thế đấy!

Mọi người há hốc mồm kinh sợ.

May thay, bọn người dung tục đã lái câu chuyện vào quan hệ đàn ông,

đàn bà. Họ bảo: “Trời đã sinh ra cái vật gì thì phải sử dụng cái vật đó.
Không dùng là phí phạm, là có tội với tạo hóa”. Mỗi người một câu như củi
góp vào bếp lửa, chuyện này kéo dài suốt đêm thâu. Đầu câu chuyện là
chuyện đạo, cuối cầu chuyện nhằng sang chuyện đời, chuyện đàn bà sục sôi
mùi sắc dục.

Cố Vinh chết. Sự nghiệp mở mang nước chúa ở vùng núi non này còn

quá mới mẻ hóa ra dang dở. Ông Cố mới được cử đến thay thế Cố Vinh
không có được cái đam mê của kẻ tạo vĩ nghiệp ở bước khởi đầu, lại đã già,
và chưa dứt khỏi ám ảnh của vụ sát nhân, nên sự đạo coi như tuột mất thời
cơ hồi phục. Kinh bổn chỉ ít ngày lơ là là quên. Nấm mọc trên mái gỗ. Một
bầy ong rừng không hiểu vì nguyên do gì bu lại làm tổ ở cây thánh giá trên
gác chuông, người kéo chuông vì vậy đâm ra ngại lắm mỗi lần phải giật
dây, rung lên hồi chuông báo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.