XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 75

*

Cố Vinh bị chặt đầu lúc ông đang gập cổ, đắm mình trong cơn ăn năn

trước tượng Chúa tại ngôi nhà thờ Lao Chải, một trong những nơi ông đã
dành toàn bộ sức lực và niềm tin cho công nghiệp lấp đầy khoảng trống tâm
linh cho đám dân sở tại.

Đầu ông đứt phăng, lăn lông lốc. Vết chém bằng dao sắc lẻm, đứt gọn.

Mắt ông trợn ngược, ngước lên trời xanh, đầy nỗi nghi ngờ và hoang mang.

Hại Chúa chính là Juđa thân cận. Không nói ai cũng biết, kẻ sát hại Cố

Vinh là Sùng Sử. Hung khí là con dao quắm. Con dao quắm ngày nào mới
nhìn thấy nó Cố đó thấy rơn rởn nơi da cổ. Con dao quắm đó chém đứt đôi
chồng bạc trắng, đã chém xả vai con gấu ngựa cỡ đại và cũng là công cụ đe
dọa để chiếm đoạt thân xác thiếu nữ Mông nọ. Tên vệ sĩ nổi cơn ghen, theo
bản năng bất tử cố hữu của y.

Giết Cố Vinh xong, Sùng Sử vứt bỏ bộ quần áo đang mặc đẫm máu

Cố Vinh xuống suối, phóng lên núi Rêu gần đỉnh Fansipan lẩn trốn. Y bắt
cả thiếu nữ nọ cùng lên đó ăn ở với y.

Đồn binh Phăngki ra lệnh truy nã hung thủ.

Một tháng qua. Sáu tháng qua. Một năm qua. Án nhạt dần.

Sùng Sử cùng con dao quắm đi các bếp lửa. Y kể:

- Buồn cười, có lần tôi hỏi ông: “Có thích ăn nấm

[6]

không? Ông ngẩn

ra không hiểu. Tôi giải thích. Ông cười hiền trong búi râu: “Ta biết yêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.