XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 79

Cánh bướm tím

Cuối cùng thì hai thùng nước đầy phè đã đổ òa xuống và cái sân in

hình từng viên gạch cổ vuông vắn chìm dần vào lặng lẽ sau những tiếng
bong bóng sôi òng ọc ở những đường gờ nứt nở. Và thằng Ất mười hai
tuổi, con bác cả Lễ, tối qua đi xe đạp lên đây ở lại với Thoan, theo mẹ nó
nói là để đỡ đần cô sửa soạn ngày giỗ đầu của ông nội, sau lúc kéo gầu
nước cuối cùng từ cái giếng xây lên, nhìn Thoan, đã mâng mâng hai con
mắt có ý ngóng chờ.

- Lại định vòi cô đấy, hả? Ra bà Xuân ở đẩu ngõ lấy cho cô ít khoai

lang vào đây để cúng ông nội đã.

- Ứ ừ. Cháu mệt lắm rồi!

- Làm cái gì mà mệt. Lại đòi tiền đi chơi điện tử chứ gì! Đây, cô cho.

Nhưng, nhớ rẽ vào bà Xuân hộ cô. À, mà bố Lễ cháu bao giờ mới đi công
tác về?

- Cháu không biết.

Đút tiền vào túi, thằng Ất tươi tỉnh tót ngay ra cổng.

Thốt nhiên căn nhà, khoảng sân, mảnh vườn, cái giếng, bức tường

hoa, ngay sau tiếng đóng cổng của Thoan, chợt như buột ra khỏi cái nhìn
quen thuộc của Thoan, bỗng trở nên xa lạ và vắng vẻ vô cùng. Cảm giác ấy
có, có lẽ còn là do lúc này, trời sập tối quá nhanh và đàn dơi, những con vật
có cánh, không lông vũ, như những quái tượng xổ lồng đã vẽ loằng ngoằng
rối rít những đường bay tùy hứng, chế ngự và làm nát vụn cả không gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.