XA XÔI THÔN NGỰA GIÀ - Trang 80

Vắng vẻ quá, chìa tay ra có cảm tưởng chạm ngay vào bóng mình, Thoan
rùng mình vì trạng thái lẻ loi, nhất là khi hàng hiên Thoan đứng đã thoang
thoảng mùi hương trầm, chẳng có gì xa vắng hơn mùi hương trầm.

- Thoan, con làm gì ở trong đó thế?

May thay, vừa có tiếng người gọi và ngó ra ngoài cửa, Thoan liền khe

khẽ reo:

- Cô Xuân! Cháu vừa bảo thằng Ất nó ra cô, cô không gặp nó ạ?

- Cô gặp nó phóng xe đạp, suýt nữa nó đâm vào bà cụ Tề bán bánh đa

ở ngoài ngõ. Ban thờ sửa soạn xong chưa, cháu?

- Vâng. Chỉ còn thiếu mấy thứ đồ ăn khi sống cha cháu rất thích thôi.

- Ừ, khoai lang là món ông cụ thích nhất đấy! Cô có mang theo đây

rồi!

Xếp mấy củ khoai lang mập mạp tím sẫm vào cái đĩa đặt lên rìa ban

thờ, bà Xuân gài tóc mai, khép nép ngồi xuống cánh phản kê trước bàn thờ
đang nghi ngút khói hương, hiện ra mờ mờ giữa hai lá màn xô vén cao.
Hôm nay là ngày tiên thường, còn gọi là ngày cáo giỗ, mâm cúng gồm
những thức ăn khi sống người đã khuất vẫn thường thích ăn, con cháu phải
thắp hương, khấn thổ công, nội ngoại tổ tiên xin phép mời hương hồn
người cha về phối hưởng vào ngày mai là ngày tiểu tường giỗ đầu.

Thoan châm thêm hai ngọn nến rồi ngồi xuống cạnh bà Xuân. Trên

ban thờ cha, dương sao âm vậy, xếp đầy đồ mã, áo quần, bát đĩa, ngựa xe,
đồ dùng vật dụng của cha. Áo xô, mũ chuối, tang phục của con cháu còn
vắt bên cạnh. Vẫn còn lại tất cả. Cả cái áo cũ của cha lúc cha nhập quan ở
nhà tang lễ, bà Xuân cầm chạy ra giữa sân, huơ huơ lên cao và hú gọi: “Ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.