XÁC CHẾT DƯỚI NƯỚC - Trang 318

Chương 14

Đêm hôm đó tôi phải về nhà để lấy quần áo và hộ chiếu ở trong két sắt.

Tôi gói đồ bằng đôi bàn tay run rẩy trong lúc chờ đợi máy nhắn tin. Cứ
cách một tiếng Fielding lại gọi một lần để cập nhật thông tin và giải tỏa nỗi
lo lắng. Các thi thể ở Old Point vẫn nằm nguyên ở chỗ họ bị bắn và chúng
tôi không biết có bao nhiêu công nhân vẫn bị giam giữ ở bên trong.

Tôi ngủ không yên giấc trong sự bảo vệ của chiếc xe cảnh sát đỗ bên

kia đường, và tôi tỉnh dậy khi chuông đồng hồ đánh thức vào lúc năm giờ
sáng. Tiếng rưỡi sau, một chiếc máy bay Learjet đã đợi sẵn ở sân bay Triệu
Phú, hạt Henrico, nơi những thương gia giàu có nhất trong vùng đậu trực
thăng ở đó. Tôi và Wesley chào hỏi nhau lịch sự nhưng thận trọng, chỉ riêng
việc chúng tôi bay ra nước ngoài cùng nhau như thế này cũng đã dễ gặp rắc
rối. Nhưng theo kế hoạch thì anh sẽ đến thăm đại sứ quán ở đó trước khi tôi
được gợi ý đi London, và thiếu tướng Sessions thì không hay biết gì về quá
khứ của chúng tôi. Hoặc chí ít thì đó cũng là do tôi cố tình nghĩ như thế về
một tình huống nằm ngoài khả năng của mình.

- Em không định tin vào những lý do của anh đâu. - Tôi nói với Wesley

khi chiếc máy bay chuẩn bị cất cánh giống như một chiếc xe đua mọc cánh
vậy. - Thế còn cái này thì sao? - Tôi ngắm mọi thứ xung quanh. - Trên Cục
dùng Learjet từ khi nào vậy, hay là cả Pentagon cũng sắp xếp chuyện này?

- Chúng ta có thể sử dụng bất cứ thứ gì mà chúng ta cần. - Anh nói. -

CP&L cũng sẵn sàng tung ra mọi nguồn lực để giúp chúng ta giải quyết vụ
khủng hoảng này. Chiếc Learjet là của họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.