XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 153

- Ông có biết vợ ông ta không?

- Xin ông nghe đây. Tôi không có gì để nói với ông cả. Khi Omer đi thì tôi
mới mười lăm tuổi. Từ bấy đến nay tôi không gặp anh tôi. Cũng không
nhận được thư nữa. Tôi cũng không muốn quan hệ với anh ấy. Nếu muốn
biết rõ hơn, xin ông hỏi luật sư Canonge.

- Ông ấy là ai?

- Là chưởng khế.

Khi gọi cho ông chưởng khế thì vợ ông ta kêu lên:

- Thật là trùng hợp ngẫu nhiên! Thật là trùng hợp ngẫu nhiên!

- Tại sao?

- Vì ông đã gọi điện thoại đúng lúc. Ông biết không? Vừa rồi, sau khi nghe
rađiô, chồng tôi muốn gặp ông ngay. Không gọi điện thoại báo trước mà
chồng tôi đã đáp xe lửa để đi Paris. Ông ấy đi chuyến tám giờ hai mươi hai
phút tối. Ông ấy sẽ xuống ga Austerlitz lúc nửa đêm. Tôi không biết giờ
chính xác.

- Ông nhà thường trọ ở đâu?

- Ở khách sạn Orsay.

- Chồng bà như thế nào?

- Một người đẹp lão, to béo, mạnh khoẻ. Ông ấy mặc một chiếc áo khoác
màu nâu, bộ com-lê cùng màu, ngoài cặp còn một chiếc va li bằng da lợn.
Tôi tự hỏi là ông có thể nhận ra ông ấy không?

Khi gác máy, Maigret nở một nụ cười hài lòng, tự thưởng mình một cốc
rượu và nhủ đã đến giờ ra nhà ga rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.